Tham Vấn Tâm Lý Hải Phòng

Tham Vấn Tâm Lý Hải Phòng Contact information, map and directions, contact form, opening hours, services, ratings, photos, videos and announcements from Tham Vấn Tâm Lý Hải Phòng, Psychologist, Phố Trần Phú, Hải Phòng, Hai Phong.

Có bầu rồi cưới - Thì hư Mãi ko sinh được - Là hỏng Sinh con giống cha - Đẻ thuêSinh con giống mẹ - Nhìn chả giống ai Nu...
26/06/2024

Có bầu rồi cưới - Thì hư

Mãi ko sinh được - Là hỏng

Sinh con giống cha - Đẻ thuê

Sinh con giống mẹ - Nhìn chả giống ai

Nuôi con học hỏi - Ôi dào vẽ chuyện

Nuôi con bản năng - Vụng còn dốt nát

Sinh chưa đi làm - Chân dung ăn bám

Sinh xong đi làm - Khổ thân đứa bé

Nuôi con sữa mẹ - Có chất gì đâu

Nuôi con sữa ngoài - Ko bằng bú mẹ

Cho con ti mẹ - Ăn mỗi sữa còi , chả dc thông minh

Cho con ti bình - Làm gì có sữa , tốn kém ai chi

Đóng bỉm làm gì - Cởi ra chết nóng

Cởi bỉm mặc quần - Đi đâu cũng tè, ị ra ai bế

Lấy được ck chiều - Mèo mù cá rán

Lấy ck vũ phu - Ui ngu thì chết

Lấy ck bê bết - Chỉ làm trò cười

Lấy được ck lười - Trời sinh một cặp

Ra đường có gặp - Suốt ngày rong chơi

Về nhà ôm con - Lười làm chốn việc ...

Đi đến tiệc tùng - Lùng nhùng bụng xổ

Nói chung có rổ - Cũng chả kể xong

Phận gái chỉ mong - Có người bầu bạn

Nhưng đời bốn lạng - Chẳng nổi nửa cân
-----

ST - Người nói phụ nữ lại chính là phụ nữ - haizzz

Đăng tí cho không khí mùa hè nhỉEvent & Wedding Song Long Hải Phòng phone 0399.55.82.95 (Minh)
18/07/2023

Đăng tí cho không khí mùa hè nhỉ

Event & Wedding Song Long Hải Phòng
phone 0399.55.82.95 (Minh)

đây là những bức ảnh có tiền cũng không thể mua nổi lại vẻ đẹp này.
19/06/2022

đây là những bức ảnh có tiền cũng không thể mua nổi lại vẻ đẹp này.

TỚ ƯỚC GÌ MÌNH KHÔNG HỌC LỚP NÀY!Có lẽ trong 3 năm cấp 3 của chúng ta, rất nhiều bạn đã từng thốt ra câu này nhỉ? Ganh đ...
03/06/2022

TỚ ƯỚC GÌ MÌNH KHÔNG HỌC LỚP NÀY!

Có lẽ trong 3 năm cấp 3 của chúng ta, rất nhiều bạn đã từng thốt ra câu này nhỉ?
Ganh đua,
Tị nạnh,
Ghen ghét,
Đố kị,
Và còn vô vàn những thứ cảm xúc tiêu cực khác!
Vốn dĩ một tập thể lớp được hình thành nên từ rất nhiều thành viên. Mỗi người một tính cách khác nhau. Điều đó tạo nên sự đa dạng trong tập thể. Tuy nhiên, đôi khi chính sự khác biệt về tính cách, hoàn cảnh sống của mỗi người lại khiến tập thể lớp mất đi sự đoàn kết, mất đi nét hồn nhiên của tuổi học trò.
" Này, xem kìa. Được điểm cao cái mặt lại vênh lên. Đáng ghét không cơ chứ? "
" Khiếp thật. Đi học mà cũng diện đồ mắc tiền. Muốn chứng tỏ nhà giàu hay gì?"
Thầy cô đã từng bảo gì nhỉ, lớp càng có nhiều cá tính khác nhau, tập thể sẽ sáng tạo, giỏi giang hơn và phát triển về nhiều mặt hơn.

Nhưng,
Tại sao,
Lớp chúng ta lại bất hoà với nhau như vậy?

Chúng ta, những cô cậu học trò đang mơn mởn ở cái tuổi thanh xuân tràn đầy nhựa sống, của những khát khao, ước vọng về tương lai tươi đẹp. Chúng ta còn trẻ, còn vui, và cũng còn nhiều thiếu sót trong suốt mười mấy năm nay. Thế tại sao chúng ta không nhìn lại những khiếm khuyết của bản thân mà lại xem thường những yếu điểm của người khác?
Bạn có dám lên tiếng rằng, " tôi hoàn hảo " chứ ?
Bạn có dám nói rằng " tôi là tuyệt nhất trong lớp này" không?

Lớp chúng ta là một tập thể, một gia đình. Đã gọi là gia đình thì không ai có quyền được quyết định thành viên trong gia đình là ai, họ phải ra sao, như thế nào. Gặp nhau đã là một cái duyên. Gắn bó với nhau lâu dài thì cần có sự đồng tâm, cũng như tấm lòng bao dung tha thứ và chở che của tất cả thành viên trong lớp.
Nội bộ lớp đoàn kết, bền vững là khi chúng ta có sự đa dạng về ý kiến, nhưng có sự thống nhất về quyết định cuối cùng.
Chia bè phái, nói xấu sau lưng, bắt nạt? Sẽ thật tệ nếu bạn phải trải qua tuổi thanh xuân tươi đẹp nhưng phải bước qua những hành động ích kỷ nhỏ nhen đánh mất đi màu xanh của tuổi xuân ấy.

Ba năm cấp ba nhanh lắm, thoáng qua như một cơn gió xuân mang theo những kỉ niệm hồn nhiên tuổi học trò, về những khuôn mặt thân quen ngày ngày gặp nhau cười nói trong lớp. Tuổi xuân, là quãng thời gian để con người nhớ nhung, hoài niệm. Khi bạn ôm nó vào lòng, nó sẽ chẳng đáng một xu, chỉ khi bạn dốc hết sức lực vào nó, quay đầu nhìn lại, tất cả mới có ý nghĩa.

Vì thế, hãy tận dụng khoảng thời gian đẹp nhất này của mình, để sống và học cách sống một cách trọn vẹn, vui vẻ nhất bên những người bạn của mình, các bạn nhé?

TRƯỞNG THÀNH RỒI, THẬT SỰ RẤT MỆT…Tuổi tác một thời tâm tư một thời, khi còn bé có những tâm tình của tuổi trẻ, lớn lên ...
04/04/2022

TRƯỞNG THÀNH RỒI, THẬT SỰ RẤT MỆT…

Tuổi tác một thời tâm tư một thời, khi còn bé có những tâm tình của tuổi trẻ, lớn lên rồi sẽ có những suy nghĩ của người trưởng thành.

Khi còn nhỏ, luôn mong lớn thật nhanh, cảm thấy làm người lớn thật tuyệt, bản thân muốn làm gì cũng không bị người khác ràng buộc. Sau này lớn lên mới biết, người lớn thật vất vả, cuộc sống cũng chẳng dễ dàng gì. Công việc thì bận rộn, lại còn bao nhiêu việc phải lo, ngày qua ngày, năm này qua năm khác, xuân hạ thu đông, bốn mùa chả đổi.

Liều mạng làm việc, nỗ lực mà sống, khi nghĩ lại, lại không biết vì cái gì, rồi sẽ nhận lại được cái gì, chỉ còn lại những tháng năm đã qua, thời gian trôi mất, tuổi tác lại tăng lên.

Trên con đường trưởng thành làm gì có dễ dàng như thế, trải qua nhiều việc rồi, yêu hận si mê, hợp tan được mất, dần dần sẽ làm sự nhiệt tình của bạn nguội đi.

Có những việc chả thể nói cùng ai, chỉ có thể đè nén trong tim, những việc như thế có thể làm cho bạn mệt mỏi không cách nào chợp mắt nổi, cả đêm lại trần trọc.

Trên đường đời có quá nhiều điều bi thương, còn cả những tổn thuơng, bị phản bội, bị phụ lòng, những gì còn lại chỉ là cô đơn đến tận cùng và một cơ thể mệt mỏi.

Con người sinh ra, phải suy nghĩ quá nhiều,có quá nhiều thứ ràng buộc, ai có thể nói không mệt chứ, mệt mỏi mới là cuộc sống thực sự. Có những lúc cảm thấy thật sự rất mệt, rất mệt, nhưng lại không biết mệt ở chỗ nào, không nói ra được mệt ở đâu, những áp lực vô hình làm bạn mệt mỏi đến nỗi thở không ra hơi.

Rõ ràng điều kiện cuộc sống bây giờ không quá tệ, không lo ăn, lo mặc, những điều kiện vật chất nên có cũng đều có rồi, điều kiện vật chất có rồi, phiền não tinh thần cũng kéo theo, bạn bè ăn uống có rồi, bạn bè chân thành mất rồi.

Thế giới rất lớn, bạn bè rất nhiều, tùy ý một nhóm bạn đều có thể lên tới hàng trăm hàng nghìn người, nhưng có một loại cô đơn và trống vắng một lời không kể hết, thật sự làm con người ta rất mệt, rất mệt. Loại mệt mỏi đó, không phải là cơ thể mệt mỏi mà là tâm mệt, cơ thể mệt rồi nghỉ ngơi một đêm, ngày mai sẽ tốt lên, nhưng loại mệt tâm, giống như bị một tảng đá đè lên vậy, khó chịu điên cuồng, không thể làm bất cứ điều gì, chỉ có thể cố hết sức nén lại.

Có những lúc mệt đến nỗi ngay cả nói cũng không muốn, chỉ muốn ngồi yên tĩnh một lúc, ném mình dạo chơi trong vực thẳm đen tối vố tận. Có những lúc cảm thấy tâm trạng rất bứt rứt, thật sự rất muốn tìm một người có thể an ủi bản thân một chút, đem bản thân từ trong vực sâu vạn trượng kéo lên. Nhưng lật xem danh bạ trong điện thoại, lại phát hiện muốn tìm một người có thể tâm sự chuyện trong lòng lại chẳng có.

Khi còn nhỏ, làm việc gì cũng thích hỏi, lòng hiếu kì rất lớn, lớn rồi mới biết có rất chuyện chẳng đơn giản như bạn nghĩ, lòng người khó lường, dễ thay đổi.

Khi còn nhỏ, đơn giản chỉ là học, lớn rồi, thứ cần đối mặt lại là lòng người. Khi còn nhỏ, được 100 điểm là vui mừng, lớn rồi, nhìn thấy càng nhiều điểm “tuyệt đối” lại cảm thấy mệt.

Khi còn nhỏ, khóc rồi khóc rồi lại cười, lớn rồi, cười rồi cười rồi lại biến thành khóc. Khi còn nhỏ, nghĩ một lúc liền hết chuyện, sau khi trưởng thành, nghĩ rồi nghĩ rồi, chuyện liền kéo đến.

Sau khi trưởng thành mới thật sự nhận ra rằng cuộc sống này thật mệt mỏi, nhưng lại không có đường lui, trong cuộc sống này ý người vô kể, không phải cái gì cho đi rồi cũng được nhận lại. Tình cảm bỏ ra đủ rồi, cũng biến thành món đồ giá rẻ. Rất nhiều lúc không phải sợ thật lòng thật dạ trao đi, mà là sợ sau khi trao đi, lại bị phụ lòng. Loại tổn thương này chính là tận cùng của đau đớn.

Thứ làm con người ta đau khổ nhất chính là tình cảm bị phụ lòng, bất kể là tình yêu hay tình bạn, tình thân, đều khó có thể chấp nhận được, đau đến nỗi không thể diễn tả.

Con người càng lớn càng cô đơn, càng khó để tin người vào người khác. Có những nỗi khổ không thể nói ra, càng ngày càng mệt tâm, có lẽ không phải nói không ra, mà là chẳng có ai để tâm sự, sợ thất vọng, sợ phản bội, càng sợ trở nên xa lạ.

Cơ thể mệt rồi thì tìm một nơi yên tĩnh nghỉ ngơi một chút, tâm mệt rồi, là khó chữa nhất, cũng khó lành nhất.

Nếu như bạn thấy một người, ngày càng không nói chuyện nữa, đó là bởi vì anh ấy mệt tâm rồi, chịu đựng quá nhiều thứ rồi, gánh vác quá nhiều đâu khổ rồi, cũng hiểu rằng yên tĩnh mới là cuộc sống tốt nhất. Cũng có thể bạn nhìn thấy một người, ngày càng yên tĩnh, vậy là anh ấy thật sự trưởng thành rồi, gặp chuyện thì có thể nhẫn nại mà giải quyết, khổ đau thì bản thân tự mình gánh lấy, cuộc sống có mệt thêm nữa thì cũng là việc của chính mình. (St)

------
Ở đây tụi tớ có một cuốn sách sẽ cùng các cậu vượt qua được những nỗi sợ khi trở thành NGƯỜI LỚN!
👉🏻 Đọc trọn vẹn tại đây nhé: https://tinyurl.com/khongbietlamsao-az

28/03/2022
THẠC SỸ BÁN CHÂN GÀ NƯỚNG VÀ 3 Ý NGHĨA CỦA VIỆC HỌCTRUNG QUỐC-Vu Hồng Đào, 34 tuổi, là chủ một hàng bán chân gà nướng có...
24/03/2022

THẠC SỸ BÁN CHÂN GÀ NƯỚNG VÀ 3 Ý NGHĨA CỦA VIỆC HỌC

TRUNG QUỐC-Vu Hồng Đào, 34 tuổi, là chủ một hàng bán chân gà nướng có tiếng ở chợ nông sản Urumqi, khu tự trị Tân Cương.

Mọi người gọi Vu là chủ hàng học có vấn cao bởi người đàn ông này đã có bằng thạc sỹ tại Đại học Hoa Trung, một trong những trường đại học danh giá của Trung Quốc.

Vu đã hai lần khởi nghiệp nhưng thất bại. Tháng 10/2020, anh mở quầy hàng nhỏ bán chân gà nướng mưu sinh. "Trước đây tôi nghĩ, đi học gần 30 năm mà chẳng đạt được thành tựu gì, thật đáng xấu hổ. Nhưng giờ lại thấy, chỉ cần có việc làm và cố gắng làm tốt công việc đó thì chẳng có gì đáng suy nghĩ", người đàn ông nói.

Câu chuyện của Vu gây ra cuộc thảo luận sôi nổi trên mạng xã hội Trung Quốc. Có người phê phán, nhưng nhiều người nói: "Công việc của anh ấy đáng trân trọng nhưng không nên khuyến khích".

Những người biết tới câu chuyện của Vu đặt câu hỏi: "Vậy mục đích cuối cùng của việc học cao là gì? Để trở thành người thành đạt, kiếm nhiều tiền hay cuối cùng lại trở thành người bán chân gà nướng?.

Tang Tử, nhà báo chuyên viết về hôn nhân gia đình của Trung Quốc, đã mượn câu chuyện này để chỉ ra ba lý do của việc học.

Học để con người trở nên tốt đẹp
Các bậc cha mẹ thường nói với con cái: "Hãy học hành chăm chỉ để có một tương lai tốt đẹp hơn". Khi lớn lên, tôi nhận ra đây là một mệnh đề sai lầm bởi không có câu trả lời cố định cho từ "tương lai". Một số người cho rằng nghề nghiệp ổn định, ví dụ làm công chức nhà nước là tốt, người khác lại nói tương lai là phải được làm việc ở nước ngoài. Tiêu chuẩn mỗi người mỗi khác, tại sao chúng ta lại phải hành động theo tiêu chuẩn của người khác?

Mười ba năm trước, Lưu Tú Cường nổi tiếng khắp Trung Quốc sau câu chuyện đưa người mẹ bị bệnh tâm thần đi học cùng mình. Sau khi tốt nghiệp đại học năm 2012, nhiều công ty đã mời anh về làm việc, thậm chí đề nghị mức lương rất cao nhưng Lưu từ chối. Người đàn ông này đưa mẹ về quê và trở thành một giáo viên tại huyện nghèo Vọng Mô, thành phố Quý Châu. Mỗi lần lĩnh lương, ngoài tiền dành mua thuốc cho mẹ và sinh hoạt gia đình, còn lại Lưu nuôi học trò nghèo.

Đi làm 9 năm, Lưu vẫn ở trong khu tập thể cũ của trường, thu nhập tháng nào hết tháng đó, không có tích lũy, thậm chí chẳng mấy khi mua quần áo mới. Có người nói, như vậy thật đáng xấu hổ. Tuy nhiên, Lưu nói: "Mục đích đi học của tôi không phải thoát nghèo cho bản thân, mà là đưa quê tôi thoát nghèo".

Với nỗ lực của Lưu Tú Cường, 1.900 học sinh Vọng Mô được tài trợ để tiếp tục học tập, 50 học sinh bỏ học quay trở lại lớp, tỷ lệ đỗ đại học của trường tăng từ 12% lên 63%. Năm 2018, Lưu được bình chọn là một trong những giáo viên ưu tú nhất Trung Quốc.

Nếu xét theo một tiêu chí của một người nào đó, Lưu có tương lai mờ mịt. Nhưng đổi lại, anh có tâm hồn nhân hậu, tư cách đạo đức cao cả và nhiều thế hệ học sinh được trưởng thành. Những thứ này còn đắt giá hơn tiền bạc, danh vọng hay tài sản.

Học có thể không phải đường tiến, nhưng nhất định không phải đường lùi.
Bạn đã bao giờ nghe tới "Lý thuyết túi nilon"? Hiện nay, nhiều người có thói quen tiết kiệm túi nilọn bằng cách giặt sạch sẽ để tái sử dụng. Việc đi học cũng giống như tiết kiệm một chiếc túi nilon, rồi một ngày nào đó nó sẽ có ích.

Cách đây không lâu, Bá Ngũ Kế, một cựu sinh viên xuất sắc của trường Đại học Nhân dân trở thành cái tên được nhắc tới nhiều trong các cuộc thảo luận trên mạng xã hội Trung Quốc.

Bá là thủ khoa đầu vào kỳ thi tuyển sinh năm 1994. Cô gái giành được nhiều học bổng trong và ngoài nước. Bạn bè cho rằng tương lai của cô rất tươi sáng, nhưng sau khi tốt nghiệp Bá lại có cuộc sống rất chật vật. Cô có tới 6 người con, sống trong một ngôi nhà dột nát, sống dựa vào tiền trợ cấp hộ nghèo. Bố mẹ cô cho biết, Bá mắc bệnh tâm lý rất khó chữa trị.

Câu chuyện của Bá khi được đăng tải lên mạng, nhiều cựu sinh viên của Đại học Nhân dân đã quyên góp tiền, xây tặng cô một ngôi nhà mới 170 m2. Bá cũng được tặng điện thoại di động, học cách sử dụng Internet và nhận vào làm văn thư tại văn phòng lưu trữ quận.
Câu chuyện của Bá cho thấy, bằng cấp, học vấn không phải là thứ đóng băng, nó vẫn có thể hữu ích. Giống như người bán chân gà Vu Hồng Đào ở Tân Cương, nếu không có bằng thạc sỹ, anh đã không được gọi là "chủ hàng học vấn cao" chứ đừng nói đến việc trở nên nổi tiếng và nhiều người biết tới như hiện tại.

Học có thể không phải là đường tiến, nhưng nhất định không phải đường lùi. Hãy tin rằng tất cả những gì bạn làm, từng giọt mồ hôi, từng khó khăn phải chịu đựng có thể một ngày nào đó sẽ mang đến điều bất ngờ.

Phải trải qua những khó khăn của việc học mới vượt qua được khó khăn của cuộc sống.
Một người bạn của tôi ngay từ nhỏ đã luôn bị bố mẹ, ông bà nhắc nhở: "Nếu không chịu khó học, sau này con sẽ khổ cả đời". Lúc đó, bạn tôi nói rằng trong tiềm thức, anh coi việc học như một lá bùa hộ mệnh. Đúng như kỳ vọng, anh đỗ một trường đại học danh tiếng tại Bắc Kinh. Tốt nghiệp, được nhận vào một công ty lớn.

Tuy nhiên, khi ra trường anh vẫn phải làm việc từ 8h sáng đến 5h chiều, giống như mọi người. Ngoài việc đối phó với những bất hòa ở nơi làm việc, anh còn phải đối mặt với những lục đục, khúc mắc trong gia đình. Người đàn ông này nhận ra, cuộc sống sẽ không ưu ái với anh chỉ bởi anh tốt nghiệp một trường đại học danh tiếng.

Nhưng nếu có ai hỏi "học hành có giúp anh có cuộc sống tốt?", bạn tôi thẳng thắn: "Phải trải qua gian khổ của việc học mới có thể trân trọng vị ngọt của cuộc sống". Anh nói, với những khó khăn thường ngày từ công việc cho tới gia đình, anh có thể đối mặt một cách bình tĩnh và tự tin nhờ kiến thức đã học được. "Dù chỉ là nhân viên bình thường nhưng đây là cuộc sống do chính tôi lựa chọn. Khi một người được quyền lựa chọn cuộc sống của mình, có niềm tin và hạnh phúc, người đó sẽ cảm thấy cuộc sống tràn đầy ý nghĩa".

Nhà văn nổi tiếng Tam Mao từng nói: "Mỗi người đều có ít nhất một ước mơ, đó là lý do để ta trở nên mạnh mẽ". Trước đây cha mẹ luôn muốn con mình phải chăm chỉ học để sau này "trở thành đại bàng, vút bay lên trời". Nhưng thực chất, học hành không bao giờ thực dụng như vậy, mục đích của nó là giúp ta có quyền lựa chọn cuộc đời mình và khiến con người trở nên tốt đẹp hơn.

Bởi vậy thời điểm bị hoang mang bởi suy nghĩ: "Tại sao chúng ta lại cần phải học nhiều như vậy?", hãy hiểu rõ bản chất của học tập. Không có gì tốt hơn việc học, học gì cũng được, miễn bạn cảm thấy thích, mai sau sẽ có một con đường đi phù hợp cho bạn.

Theo: VnExpress

08/02/2022

đôi khi đến phút cuối cùng thì mọi thứ lại cứ thế mà đi

chắc hẳn bạn đã từng như này đúng ko
19/01/2022

chắc hẳn bạn đã từng như này đúng ko

Tối cho Lơ bé đi siêu thị gặp 2 bố con nhà này. Người bố chân đi đất, quần áo xộc xệch. Đứa con gái đen nhẻm, mặc bộ quầ...
05/01/2022

Tối cho Lơ bé đi siêu thị gặp 2 bố con nhà này. Người bố chân đi đất, quần áo xộc xệch. Đứa con gái đen nhẻm, mặc bộ quần áo cũ... Người bố 1 tay nắm tay con gái, 1 tay cầm 5 gói mì tôm vừa đi vừa hỏi Mì này 3000 1 gói à.... Có 1 vài bà mẹ thấy bố con họ liền kéo con mình đi ra chỗ khác........

Sáng đi ăn bát bún cá, gặp hình ảnh cảm động quá...Anh con trai đưa bố vào quán và gọi bát bún cá...
08/09/2021

Sáng đi ăn bát bún cá, gặp hình ảnh cảm động quá...

Anh con trai đưa bố vào quán và gọi bát bún cá rô to, rồi chia ra một bát nhỏ... lấy thìa con xúc từng thìa đút cho bố, thủ thỉ "Bún cá Nam Định đó bố",... ông bố móm mém thưởng thức thìa bún con trai đưa cho, có vẻ rất thích thú,... "Ngoong con ạ...". Anh con trai thêm thìa nữa và bảo "Thế bố ăn hết bát này đấy nhé,...".

Được mấy thìa, ông bố có vẻ mệt, thở gấp,... anh con trai vội vuốt ngực, vuốt lưng cho bố,... nhẹ nhàng "cứ từ từ bố ạ"... thế rồi hai bố con thủ thỉ hết chuyện này đến chuyện kia,... thỉnh thoảng con trai lại hỏi bố "Ngon không bố... hơn quê mình ấy nhỉ...", và ông bố lại móm mém trả lời "Ngoong,..."... cứ thế mà hết bát bún cá to,...

Hạnh phúc là thế, khi còn bé, cha mẹ nâng niu chúng ta... đến khi ta lớn cha mẹ già rồi,... nếu không làm được điều gì cho cha mẹ vui thì hãy đừng để cha mẹ buồn,...

Chứng kiến cảnh này thấy ấm áp trong lòng quá.

Address

Phố Trần Phú, Hải Phòng
Hai Phong

Telephone

+84399558295

Website

Alerts

Be the first to know and let us send you an email when Tham Vấn Tâm Lý Hải Phòng posts news and promotions. Your email address will not be used for any other purpose, and you can unsubscribe at any time.

Share

Share on Facebook Share on Twitter Share on LinkedIn
Share on Pinterest Share on Reddit Share via Email
Share on WhatsApp Share on Instagram Share on Telegram

Category