Viện Nghiên cứu các bài thuốc dân tộc Việt Nam (VIMPHAR) “Khơi dậy tiềm năng, nâng tầm sức khỏe”
Nhiệm vụ của Viện là sưu tầm, nghiên cứu, kế thừa, bảo tồn và phát triển các bài thuốc quý chữa bệnh của cộng đồng 54 dân tộc Việt nam; phối hợp với các viện chuyên ngành, các bệnh viện trong và ngoài nước để thẩm định các bài thuốc dân tộc cổ truyền làm cơ sở ứng dụng điều trị bệnh và sản xuất lưu hành, ứng dụng công nghệ hiện đại; triển khai áp dụng kỹ thuật bảo tồn, nuôi trồng và phát triển sản xuất dược liệu theo tiêu chuẩn “Thực hành tốt sản xuất và thu hái cây thuốc” theo khuyến cáo của Tổ chức Y tế thế giới (GACP-WHO), cung cấp dược liệu sạch cho sản xuất thuốc, thực phẩm BVSK và tham gia xuất khẩu. Với mục đích khơi dậy tiềm năng vốn tri thức Y Dược học cổ truyền và nguồn cây con làm thuốc quý hiếm của các dân tộc để sản xuất ra các sản phẩm của Việt Nam tốt nhất, phục vụ chăm sóc sức khỏe cho cộng đồng người Việt Nam và trên thế giới. Sự nghiệp chăm sóc và bảo vệ sức khỏe nhân dân là mối quan tâm hàng đầu của Đảng và Nhà nước ta nhằm đáp ứng yêu cầu của sự nghiệp đổi mới trong giai đoạn hiện nay. Từ lâu Việt Nam đã có một nền y học cổ truyền lâu đời, là một trong những di sản quý báu của dân tộc. Đây cũng là hệ thống y học duy nhất chăm sóc sức khoẻ cho cộng đồng trước khi nền y học hiện đại của phương tây xâm nhập vào Việt Nam. Ngày nay mặc dù y học hiện đại đã góp phần to lớn vào việc chăm sóc sức khoẻ, phòng và chữa trị bệnh tật nhưng y học cổ truyền vẫn có tiềm năng lớn và đóng vai trò quan trọng trong sự nghiệp y tế chung bảo vệ sức khoẻ nhân dân. Cùng với lịch sử phát triển hàng nghìn năm của những bài thuốc dân gian, nhu cầu bảo tồn và phát triển nguồn cây thuốc cổ truyền phục vụ thiết thực cho nhu cầu chữa bệnh, tăng cường sức khoẻ cho nhân dân từ các vùng nông thôn, miền núi, hải đảo, vùng sâu, vùng xa, trong cộng đồng các dân tộc thiểu số ở Việt Nam … ngày càng đặt ra bức thiết. Việt Nam có hơn 50 dân tộc anh em, mỗi một dân tộc có những phong tục tập quán và bản sắc văn hoá riêng. Mỗi dân tộc cũng có nhiều kinh nghiệm truyền thống lâu đời sử dụng cây cỏ làm thuốc, có những bài thuốc quý để phòng và chữa các loại bệnh tật. Mỗi dân tộc khác nhau đã tích luỹ riêng cho chính mình những kinh nghiệm dân gian sử dụng độc đáo các loài cây thuốc đặc hữu tại địa phương mình, đã sử dụng nhiều bài thuốc chữa bệnh điều trị có hiệu quả cao. Tuy nhiên, kinh nghiệm và truyền thống dân gian sử dụng các bài thuốc quý của các cộng đồng dân tộc ngày càng đứng trước nguy cơ bị lãng quên. Tri thức bản địa bị mai một, truyền thống sử dụng các bài thuốc dân gian nay bị mất dần dưới tác động của nhiều yếu tố trong đời sống hiện đại. Bên cạnh đó việc khai thác bừa bãi các loài cây làm thuốc không có ý thức bảo tồn của người dân, chạy theo lợi nhuận kinh tế đã làm cho nhiều loài cây thuốc quý ngày càng cạn kiệt và mất dần. Việc kế thừa, gìn giữ và phát triển y học cổ truyền không những là trách nhiệm của ngành Y tế mà còn là trách nhiệm của chính quyền các cấp, đặc biệt là chính tại địa phương nơi có các cộng đồng dân tộc ít người sinh sống đang sở hữu vốn tri thức và những kinh nghiệm sử dụng quý báu về cây thuốc, bài thuốc bản địa. Chính vì những lý do trên, việc nghiên cứu các bài thuốc dân tộc Việt Nam và để bảo tồn nguồn cây thuốc quý là một việc làm hết sức cần thiết và có ý nghĩa trong việc trực tiếp tham gia vào công tác bảo tồn vốn tri thức y học truyền thống bản địa, đồng thời cũng góp phần vào việc bảo tồn bản sắc văn hoá của cộng đồng các dân tộc Việt Nam.