Giải Phẫu Tâm Hồn

Giải Phẫu Tâm Hồn Nơi chia sẻ kiến thức về sức khoẻ tâm thần, kết nối và hỗ trợ những người gặp vấn đề về tâm lý. Vượt Qua Lo Âu - Chữa Lành Tâm Trí

Nếu ai cần đi, hãy để họ điMọi phiền muộn, suy cho cùng, đều bắt đầu từ những sợi dây kết nối giữa người với người. Khi ...
19/11/2025

Nếu ai cần đi, hãy để họ đi

Mọi phiền muộn, suy cho cùng, đều bắt đầu từ những sợi dây kết nối giữa người với người. Khi một ai đó rời đi, nỗi đau không thực sự nằm ở sự ra đi ấy, mà ở việc ta đã cố giữ họ quá lâu. Sợi dây càng kéo căng, ta càng bị trầy xước.

Nên nếu một người cần đi, hãy để họ đi. Không phải vì ta không đủ quan trọng, mà bởi vì con đường của họ không còn dành cho ta nữa.

Hãy tự hỏi mình:

1. Ai đang ở lại vì họ thật sự muốn ở lại?
2. Nếu buông tay, ta mất họ, hay ta đang tìm lại chính mình?
3. Có phải mọi phiền muộn rốt cuộc chỉ là vì ta buộc chặt quá nhiều sợi dây?
4. Và nếu một ngày buông hết, lòng ta có thấy nhẹ đi không?

Con người thường lầm tưởng: có thật nhiều người quanh mình thì sẽ ít cô đơn hơn. Nhưng sự thật, số lượng chưa bao giờ là câu trả lời. Thứ ta cần không phải đám đông, mà là vài người đủ tin cậy để ta có thể sống nguyên vẹn là chính mình. Những người mà khi ngồi cạnh, ta không phải diễn, không phải giấu, cũng không cần gồng.

Vậy nên, tôi chọn sống như thế này: không giữ lại ai đã chọn rời đi. Bởi cuộc đời không phải hành trình níu giữ, mà là hành trình chọn đúng những người cùng mình bước tiếp.

Hành trình của bạn đi xa đến đâu, sâu đến đâu, phụ thuộc rất nhiều vào người bạn đang chọn để đi cùng. Và đôi khi, chính khoảnh khắc ta đủ can đảm để buông tay, cũng là lúc ta bắt đầu tìm lại được tự do trong chính tâm hồn mình.

Mối quan hệ phụ thuộcCó thời điểm, tôi bám víu vào một người như thể họ là thứ duy nhất giữ mình khỏi rơi xuống đáy.Khôn...
17/11/2025

Mối quan hệ phụ thuộc

Có thời điểm, tôi bám víu vào một người như thể họ là thứ duy nhất giữ mình khỏi rơi xuống đáy.
Không phải vì họ còn thương.
Mà vì tôi sợ… nếu buông ra, mình sẽ chẳng còn ai.

Tôi giữ, ngay cả khi thấy họ lạnh dần.
Giữ, ngay cả khi nụ cười của họ không còn hướng về tôi.
Giữ, ngay cả khi cuộc trò chuyện chỉ còn lại vài câu xã giao mệt mỏi.

Tôi đâu phải không biết.
Chỉ là, tôi không biết phải sống thế nào nếu họ không còn ở đó nữa.

Tôi sợ những buổi tối dài với căn phòng im lặng.
Sợ cảm giác mở điện thoại ra — không có ai đợi mình.
Sợ đối diện với chính mình, khi tôi chẳng còn nhận ra mình là ai.

Nên tôi níu.
Và trong lúc tôi níu, họ vô tình làm tôi đau thêm từng chút.
Còn tôi… lại tự nhủ:
“Nếu mình cố gắng thêm chút nữa, có khi họ sẽ thay đổi.”

Nhưng không.
Họ không quay lại.
Họ chỉ quen với việc tôi luôn ở đó.
Còn tôi thì quen với việc chịu tổn thương để giữ một thứ đã không còn tồn tại.

Rồi có một ngày, tôi soi gương.
Tự dưng thấy người đối diện sao lạ quá.
Không còn ánh mắt ngày trước.
Chỉ còn sự mệt mỏi không thể giấu.

Lúc đó tôi mới biết:
Tôi không còn yêu họ nữa.
Tôi chỉ sợ thiếu họ.
Sợ khoảng trống mà tôi chưa từng học cách bước qua.

Và buông… thật ra không phải quyết định mạnh mẽ gì.
Buông xảy ra khi bạn mệt đến mức không thể cố thêm.
Khi một buổi sáng thức dậy, bạn hiểu rằng:
Mình đã tự bỏ rơi mình quá lâu rồi.

Bạn ngừng níu,
không phải vì hết yêu,
mà vì đã đến lúc phải quay lại tìm chính mình.

Tôi cũng vậy.
Tôi buông.
Không ồn ào.
Không trách ai.
Không mong họ nhìn lại.

Tôi chỉ chọn sống lại từ những điều nhỏ nhất:
một bữa ăn tử tế,
một giấc ngủ yên,
một hơi thở không còn nghẹn lại trong ngực.

Tôi không tìm bình yên ở họ nữa.
Tôi tự học cách trao nó cho mình.

Và rồi một ngày, tôi nhận ra mình không còn chờ họ quay về nữa.
Không phải vì tôi mạnh mẽ hơn họ.
Chỉ là tôi đã bớt yếu với chính mình.

Nếu bạn cũng đang bám vào một mối quan hệ làm bạn lạc chính mình,
nếu bạn ở lại vì sợ cô đơn hơn sợ tổn thương,
thì bạn không hề sai.
Bạn chỉ chưa đủ tỉnh táo để thấy mình đáng được yêu theo cách tử tế hơn vậy.

Khi bạn đủ tỉnh, bạn sẽ biết:
Không phải ai rời đi cũng là mất mát.
Và không phải tình yêu nào… cũng nên giữ lại.

11/11/2025
Bốn bề toàn nước là nước
26/08/2025

Bốn bề toàn nước là nước

Làm việc nhanh, sống chậm – Nghệ thuật của người tỉnh thức  Trong môi trường tốc độ cao, bạn dễ bị cuốn theo guồng quay ...
11/08/2025

Làm việc nhanh, sống chậm – Nghệ thuật của người tỉnh thức

Trong môi trường tốc độ cao, bạn dễ bị cuốn theo guồng quay và mất kết nối với chính mình. Vấn đề không phải là “làm chậm lại” — vì công việc vẫn cần kết quả — mà là giữ tâm tĩnh giữa nhịp nhanh.

1. Nguyên tắc “Neo tâm vào hiện tại”
Trước khi bắt đầu một việc: Hít sâu – thở ra chậm 3 lần, cảm nhận hơi thở để đưa tâm về hiện tại.

Trong khi làm: Thỉnh thoảng dừng 2–3 giây, thả lỏng vai, nới lỏng cơ mặt, rồi tiếp tục.

Khi kết thúc: Đánh dấu “hoàn tất” trong đầu, không để dư âm việc này kéo sang việc khác.

2. Sử dụng “điểm neo cảm xúc”
Chọn một hành động nhỏ để nhắc mình tỉnh thức: ví dụ chạm nhẹ vào bàn tay, mỉm cười, đặt tay lên tim.

Mỗi khi thấy nhịp làm việc quá nhanh hoặc tâm trí bắt đầu lo lắng, hãy làm hành động đó để quay lại trạng thái cân bằng.

3. Quản năng lượng bằng nhịp 50–10
Làm việc tập trung 50 phút, nghỉ 10 phút.

Trong 10 phút nghỉ: uống nước, thả lỏng mắt, hít thở sâu. Không kiểm tra mạng xã hội hay đọc tin tức gây loạn tâm trí.

4. Đối thoại nội tâm tích cực
Thay vì “Mình sợ làm sai”, đổi thành “Mình đang học để làm tốt hơn”.

Trước khi ngủ: ghi ra 3 điều bạn biết ơn hôm nay, 1 điều muốn cải thiện ngày mai. Não bộ sẽ dần lập trình lại.

5. Chuyển đổi từ “áp lực” sang “mục tiêu”
Mỗi khi thấy mình bị cuốn vào năng lượng vội vã, hãy tự hỏi:

“Điều mình thật sự muốn đạt là gì? Làm nhanh để xong, hay làm đúng để tiến?”
Câu hỏi này giúp bạn ra quyết định sáng suốt hơn thay vì bị động chạy theo deadline.

🔹 Chìa khóa: Bạn không cần là người thiền 10 năm mới làm được. Chỉ cần biến những “điểm neo” này thành thói quen, sau vài tuần bạn sẽ thấy tốc độ và sự tỉnh thức có thể song hành.
🔹 Kết quả: Năng suất vẫn cao, nhưng tâm bạn không còn bị xô đẩy, và bạn có nhiều năng lượng hơn sau mỗi ngày làm việc.

“Bạn không sai vì vẫn còn thương. Nhưng bạn thật sự sai nếu cứ ở lại nơi không có tình thương nào dành cho bạn.”Mình từn...
17/04/2025

“Bạn không sai vì vẫn còn thương. Nhưng bạn thật sự sai nếu cứ ở lại nơi không có tình thương nào dành cho bạn.”

Mình từng nghĩ: chỉ cần mình đủ bao dung, mọi thứ rồi sẽ khác.
Rằng nếu mình tha thứ, nếu mình nén lại tổn thương, nếu mình cố gắng thêm một chút… thì họ sẽ hiểu.

Nhưng sự thật là:
Có những người không thay đổi, không phải vì họ không thể.
Mà vì họ biết – bạn vẫn còn ở lại, nên họ không cần thay đổi.

Tha thứ một lần, là trái tim rộng lượng.
Tha thứ lần hai, là hy vọng.
Nhưng tha thứ quá nhiều là sự hy sinh âm thầm… của lòng tự trọng.

Bạn có từng hỏi:
“Tại sao mình cứ bị lặp lại tổn thương từ cùng một người?”
Có thể không phải vì bạn kém may mắn.
Mà vì bạn đang tin rằng: yêu là chịu đựng.

Không.
Yêu không phải là ở lại một nơi khiến bạn luôn phải gồng mình lên để không khóc.
Không phải là sáng dậy sớm để chăm sóc họ, rồi tối về tự mình ôm lấy tổn thương.
Không phải là hy vọng người ta sẽ thay đổi trong khi bạn đang dần đánh mất chính mình.

Tình yêu thật sự không cần bạn gồng.
Nó khiến bạn thấy bình yên, thấy mình được là mình kể cả khi bạn không cố gắng gì cả.

Nếu hôm nay bạn vẫn còn thương… cũng không sao.
Nhưng nếu bạn đã biết rõ nơi ấy không có tình thương dành cho bạn, thì xin bạn, hãy rời đi.

Bởi đôi khi… Ở lại quá lâu trong một mối quan hệ lạnh lùng là cách bạn phản bội chính mình.

12/04/2025

Lúc trước làm gì mình cũng sợ…

Không dám để mặt mộc vì sợ mọi người nhìn vào vết chàm.

Không tham gia các sự kiện và mặc váy ngắn vì sợ mọi người nhìn vào cánh tay, đôi chân đầy vết bầm tím :)

Không dám viết status tâm trạng vì sợ họ nói mình nói đạo lý.

Không dám nghỉ ngơi, đi chơi vì sợ tốn thời gian, tốn tiền…

Rồi một ngày, mình nhận thấy trong cái đầu chỉ toàn nỗi sợ.

"Bên kia nỗi sợ là con người bạn muốn trở thành…"

Nếu những việc nhỏ còn khó nữa là việc lớn

Mỗi ngày đều là một chuỗi lựa chọn. Nếu cứ cố tìm một kết quả đẹp nhất thì thật khó.Trên thế giới này có hai kiểu người dễ thành công nhất: một là kẻ ngốc, hai là kẻ điên.

Kẻ ngốc sẽ luôn tin tưởng.

Kẻ điên sẽ luôn hành động.

11/04/2025

Hành động là hiện thân của những ý nghĩ mạnh mẽ, vậy nên nếu bạn không yêu thương và tôn trọng bản thân, thì bạn đang tự truyền đi một thông điệp rằng: bạn không quan trọng, bạn không có giá trị hay không xứng đáng.

Thông điệp đó sẽ tiếp tục được truyền đi, và bạn cứ tiếp tục phải đối mặt với nhiều tình huống bị người khác đối xử không tốt hơn, họ không tôn trọng bạn.

Những con người đó thật ra chỉ là kết quả từ chính suy nghĩ của bạn mang họ đến!

Bạn muốn điều may mắn, được tôn trọng, được thành công...?

Phải bắt đầu yêu thương và tôn trọng bản thân, và truyền đi tín hiệu ấy để chuyển bản thân đến một tần số khác, mạnh mẽ hơn, quyết liệt hơn.

Và khi làm được điều đó, bạn sẽ có thể lên kế hoạch trước cuộc sống tương lai của chính mình.

10/04/2025

Năm hai mươi tuổi kết thúc vài ba cuộc tình, cứ nghĩ cả đời sau này mảnh tim mình cứ vậy cỗi cằn và lặng thinh. Không hẳn bản thân sợ yêu, chỉ là ngại e những người sau này gieo vào lòng mình đủ toàn dối trá.
Những năm hai mấy nào đấy của cuộc đời, cứ thử mở lòng với người xứng đáng bao nhiêu năm qua mình mỏi lòng chờ đợi, đón nhận một người chịu dừng hết thảy những ngày rong chơi, trở về cuộn chăn tựa nhau ngủ vùi.
Cảm ơn vì đã ngọt ngào, dẫu mai này làm sao biết được những ngày mình chẳng còn nhau ...

Address

Hanoi

Website

http://ebook.huongkunkuns.com/

Alerts

Be the first to know and let us send you an email when Giải Phẫu Tâm Hồn posts news and promotions. Your email address will not be used for any other purpose, and you can unsubscribe at any time.

Contact The Practice

Send a message to Giải Phẫu Tâm Hồn:

Share

Share on Facebook Share on Twitter Share on LinkedIn
Share on Pinterest Share on Reddit Share via Email
Share on WhatsApp Share on Instagram Share on Telegram