Emoi

Emoi 💗 Nơi tôn lên vẻ đẹp người phụ nữ 💗
(1)

23/06/2025

Điều đáng sợ khi đi đám cưới bạn:
Gặp phải người yêu cũ nhưng mình không trang điểm 🥹

Mình và nhỏ bạn thân hay nói chuyện vào giờ nghỉ trưa. Chủ đề muôn thuở: yêu đương, cưới xin, và mấy thứ linh tinh kiểu ...
23/06/2025

Mình và nhỏ bạn thân hay nói chuyện vào giờ nghỉ trưa. Chủ đề muôn thuở: yêu đương, cưới xin, và mấy thứ linh tinh kiểu "rồi mình sẽ sống ra sao?"

Hôm nay mình hỏi nó:
– Mày nghĩ người lấy mày sẽ là người thế nào?

Nó vừa ăn cơm vừa trả lời tỉnh queo:
– Người có sức chịu đựng cao.

Mình cười xỉu:
– Ý là mày dữ lắm hả?

Nó lắc đầu:
– Không, ý là tao nấu ăn dở.

Thì ra tình yêu của bạn tôi đôi khi bắt đầu bằng một ánh mắt, và trụ vững bằng một cái dạ dày gan lì 😅

Chị cả lấy chồng năm 24 tuổi – rước dâu bằng xe hoa.Chị hai lấy chồng năm 26 – rước dâu bằng xe mui trần.Còn tôi?Tôi 28 ...
20/06/2025

Chị cả lấy chồng năm 24 tuổi – rước dâu bằng xe hoa.
Chị hai lấy chồng năm 26 – rước dâu bằng xe mui trần.
Còn tôi?
Tôi 28 tuổi, rước... deadline về nhà bằng xe ôm công nghệ.
Nó không đẹp trai, không có của hồi môn, nhưng rất đúng giờ và cực kỳ dai dẳng.

Mỗi lần cả nhà họp mặt:
– “Bao giờ tới con đây?”
– “Dạ, con đang… trong một mối quan hệ mập mờ với Google Sheet ạ.”

Đứa cưới chồng được chụp ảnh cưới.
Đứa cưới deadline có... ảnh thẻ gắn vào thẻ nhân viên.
Đứa cưới chồng có bánh cưới.
Tôi có bánh mì ổ, cắn vội trước khi họp.
Đứa cưới chồng được tặng vàng.
Tôi được... tặng deadline mới vào đúng thứ Hai.

Nhưng thôi cũng được.
Tình yêu có thể chia tay, chứ deadline thì mãi mãi.
Có thể ảnh không yêu tôi, nhưng chắc chắn trung thuỷ 🥹
Đôi lúc thì mong ảnh có người thứ ba cũng được.

20/06/2025

Trai đểu như wifi chùa. Ai bắt cũng được.
Mỗi tội hay lag :)

Tại sao bố mẹ lại nghĩ cứ kết hôn là giải quyết được mọi vấn đề?_____________________-Không biết từ bao giờ, bố mẹ mình ...
19/06/2025

Tại sao bố mẹ lại nghĩ cứ kết hôn là giải quyết được mọi vấn đề?
_____________________-

Không biết từ bao giờ, bố mẹ mình xem chuyện kết hôn như một loại “thuốc tiên” – đa công dụng, chữa bách bệnh, giá lại rẻ: chỉ cần ký tờ giấy là xong.

– "Thằng Tùng chơi bời lêu lổng suốt ngày?"
→ “Kệ nó, lấy vợ là hết quậy liền.”
– "Con Mai hay buồn, hay khóc?"
→ “Cho nó lấy chồng, có người dỗ là vui.”
– "Con bé hàng xóm trượt đại học?"
→ “Thôi trượt thì… về lấy chồng.”

Ủa, hôn nhân là cái gì? Cái tủ thuốc gia đình hả? Cảm cúm? cưới, trầm cảm? cưới, lười học cũng cưới luôn?

Có lần mình vừa ngồi chưa kịp nóng chỗ, bác hàng xóm đã xí xô:
– “Bên kia có thằng sửa điện giỏi, con gặp thử xem?”
Ủa? Con hỏng điện có thể tìm thợ sửa mà, đây đâu phải tiêu chí chọn chồng của con đâu cô ơi ? 🥲

Mà ghê hơn là mỗi lần có đứa bạn cưới, mẹ mình lại thủ thỉ:
– “Con bé Hạnh lấy chồng xong nhìn có khí sắc lắm con ơi.”
Khí sắc ư? Mẹ ơi, hay chỉ đổi kem dưỡng da?

Mình cũng muốn cưới chồng chứ bộ. Nhưng mình muốn lấy vì thấy hợp, thấy thương, thấy cùng tần số, chứ không phải vì cần một người đổi bóng đèn.
Mình không cần một siêu nhân gánh cả thế giới. Mình chỉ cần một người chịu khó rửa bát, biết để ý mình mệt hay không, và thi thoảng hỏi: "Hôm nay em muốn ôm bên nào của anh?"

Vì lấy chồng không phải là về đích.
Nó là mở cửa ra một chặng đua khác. Và nếu chọn sai người, thì không có tua lại như trên Netflix đâu.

Thế nên mình không vội.
Chậm một chút cũng được, miễn là đúng người, nhỉ?

Có đứa bạn mình hồi mẫu giáo cứ đến lớp là khóc.Cô bế dỗ mãi, nó vẫn khóc.Cuối cùng cô đành để nó ngồi trong lòng ăn cơm...
18/06/2025

Có đứa bạn mình hồi mẫu giáo cứ đến lớp là khóc.
Cô bế dỗ mãi, nó vẫn khóc.
Cuối cùng cô đành để nó ngồi trong lòng ăn cơm.
Nó ngồi ngoan một lúc, rồi… phồng má.
Bạch!
Một cục gì đó nóng hổi rơi xuống đùi cô.
Từ hôm đó, nó được mẹ cho ở nhà.
Tới giờ mình vẫn tiếc: sao ngày đó không nghĩ ra chiêu đó trước nó?

Hồi lớp 6, mình bị ám ảnh một điều: lúc nào ra đường cũng nghĩ… người ta đang nhìn mình.Đi học thì phải đi đường vòng vì...
17/06/2025

Hồi lớp 6, mình bị ám ảnh một điều: lúc nào ra đường cũng nghĩ… người ta đang nhìn mình.

Đi học thì phải đi đường vòng vì… cái ngõ kia đông quá, hôm nay lại xấu, nhỡ ai quen thấy thì sao?

Mỗi lần mẹ bảo: “Đi chợ mua chai nước mắm!” là mình như được giao nhiệm vụ mật thám. Trùm áo, đeo khẩu trang, đi lom khom như sắp đi trộm chó. Có lần về, đổ nguyên nửa chai nước mắm ra cặp vì giấu kỹ quá.

Còn đi học thì thôi rồi. Cứ vào lớp là ngồi canh xem có ai đang nhìn chằm chằm vào cái mụn trên trán mình không. Tự dưng cười một cái cũng phải soi gương trước, coi răng có dính gì không. Mà thật ra, cả lớp lúc đó chỉ đang chăm chăm… nhìn bảng.

Mình cứ sống như thể cả thế giới đang làm hội đồng giám khảo cuộc đời mình vậy.

Trong khi đó, có một người duy nhất mỗi ngày đều nhìn mình: mẹ mà mình toàn quên mất.

Mẹ để đồ ăn lên bàn, gọi 3 lần không ra thì để đó cho nguội. Mình ăn xong mới ngúng nguẩy hỏi: “Hôm nay sao không nấu món con thích?”

Mẹ cười nhẹ, bảo: “Món con thích… mẹ nấu hôm qua, hôm kia, hôm kìa rồi. Hôm nay mẹ nấu món mẹ thích một bữa.”

Mình lúc đó không để ý lắm, chỉ gật gù rồi lại dán mắt vào gương.

Sau này lớn hơn, ra đường bớt để ý ánh nhìn người lạ thì bắt đầu giật mình nhớ lại:
Mẹ hồi đó, hay đứng nhìn theo mình từ cửa mỗi sáng đi học.
Cơm mẹ nấu, ngày nào cũng đúng giờ, chỉ khác là dạo sau, mẹ chẳng gọi nữa.
Và có một hôm, mình về trễ, thấy mẹ đang ngủ gật bên bàn, trước mặt vẫn là cái tô canh mình không ăn hôm qua, còn ấm.

Hóa ra, người quan tâm mình nhất lại là người mình xem nhẹ nhất.

Chứ mấy cái ánh mắt ngoài đường á?
Đến mình còn không nhớ nổi mặt họ, sao cứ nghĩ họ nhớ mặt mình?

Phim ngắn trung giờ đã thần thánh đến mức đẻ 99 người con trai =))Thật sự thua mẹ Âu Cơ mỗi một con số. Các biên kịch xứ...
16/06/2025

Phim ngắn trung giờ đã thần thánh đến mức đẻ 99 người con trai =))

Thật sự thua mẹ Âu Cơ mỗi một con số. Các biên kịch xứ trung xin nhận của tại hạ 1 lạy 🤣

15/06/2025

Đọc sách self-help: “Ngưng làm hài lòng người khác!”
Cũng mình:"Chị ơi, chị xem bản sửa lần thứ 10 này mình hài lòng chưa ạ? ❤️"

Bố tôi – người đàn ông không nói “bố thương con” nhưng luôn kiểm tra nhớt xe.Bố tôi không bao giờ hỏi “con có ổn không?”...
15/06/2025

Bố tôi – người đàn ông không nói “bố thương con” nhưng luôn kiểm tra nhớt xe.

Bố tôi không bao giờ hỏi “con có ổn không?”. Ổng chỉ hỏi: “Xe con có thay nhớt chưa?”. Nếu tôi nhắn “con buồn”, thì seen. Rồi 5 phút sau mẹ gọi: “Mày làm sao đấy mà bố mày cứ đi ra đi vô, thở dài thườn thượt.”
Bố là kiểu người ngủ rất sớm, nhưng hôm nào tôi về muộn thì ổng vẫn đang nằm trên ghế salon, mắt nhắm – tay khoanh – mặt bình thản như thiền sư chờ… dằn mặt.
Có lần tôi hỏi: “Bố không ngủ à?”. Ổng đáp tỉnh queo: “Ngủ rồi. Nhưng tai tao chưa nghỉ.”
Bố tôi không nhớ ngày sinh nhật tôi, không biết ngày của bố là ngày nào, càng không nói mấy câu kiểu “bố tự hào về con.” Nhưng tủ lạnh lúc nào cũng có đúng loại sữa tôi thích. Ổ cắm trong phòng cứ hỏng là hôm sau thấy… tự lành.
Hồi lớp 1, bố dắt tôi đi học buổi đầu. Không nắm tay, không nói gì. Chỉ đi phía sau. Đến khi tôi quay đầu lại, ổng đang gãi đầu – kiểu không biết nên quay đi lúc nào cho ngầu.
Lớn lên, tôi gọi mẹ nhiều hơn, còn với bố thì chỉ nói được mấy thứ máy móc: “Bố nhớ uống thuốc.” “Bố để ý cái đầu gối nha.” “Bố đừng quên mang mũ khi ra nắng.”
Hôm nay là Ngày của Cha. Tôi vẫn chưa nói được câu “Con thương bố.” Có thể hôm nay tôi sẽ chỉ về ăn cơm, rửa chén xong ngồi cạnh bố, giả vờ hỏi: “Bố thấy con thay nhớt xe có đúng chưa?” Và như mọi khi, bố sẽ không nói gì. Chỉ đứng dậy, lấy bộ đồ nghề. Rồi ngồi xuống cạnh xe tôi. Vì đó là cách bố tôi nói: “Bố thương con.”

14/06/2025

Mẹ mình miền Bắc, được cô đối tác ở Nam mời ăn.
Mẹ mình: Thôi cháu, để bữa này cô trả.
Vẫn là mẹ mình khi cổ để mẹ trả: 😱😱

BÀN VỀ FACE SHAMING VÀ CÁI MIỆNG NỘI TỘC: AI CỨU NỔI TÌNH YÊU CHÁO HÀNH?Lướt tiktok, không khó để thấy mấy video ngắn về...
12/06/2025

BÀN VỀ FACE SHAMING VÀ CÁI MIỆNG NỘI TỘC: AI CỨU NỔI TÌNH YÊU CHÁO HÀNH?

Lướt tiktok, không khó để thấy mấy video ngắn về “cô gái tốt bụng, không có gì đặc biệt nhưng cảm hoá được bad boy”…
Nghe quen không?
Ồ, thì ra văn học Việt đã có từ thuở chưa ai xài filter: xin chào Thị Nở – nữ chính với tay nghề nấu ăn suýt có sao Michelin.
Còn anh người yêu? Không CEO, không đẹp trai, không soái ca.
Chỉ có combo cào mặt – rượu chè – chửi cả làng.
Tên anh là Chí Phèo. Và cái tình yêu của họ... suýt thì thành chuyện đẹp.
• Một người chưa từng được yêu.
• Một người chưa từng biết yêu là gì.
• Gặp nhau bên bát cháo hành – món ăn chữa cả dạ dày lẫn... vết thương tâm lý.
Thị không có nhan sắc để “đốn tim” ai, nhưng có lòng để làm dịu một kẻ đã từng muốn đốt cả làng Vũ Đại.
Chí không có tương lai sáng lạn, nhưng lần đầu tỉnh rượu lại thấy muốn sống tử tế.
Tình yêu tưởng sẽ thành, nếu không có… bà cô.

Vâng, chính bà cô – người đại diện cho tổ chức “Ủy ban giám sát hạnh phúc hậu phương” – đã nhẹ nhàng buông một câu:
“Lấy thằng ấy thì nhục.”
Câu nói không dài, không giận dữ, không lên giọng.
Nhưng có sát thương cao hơn cả lời nguyền.
Thị Nở lập tức quay xe. Chí Phèo relapse. Cháo nguội. Tình tan.

Đây không phải là câu chuyện tình yêu đơn thuần. Đây là huyền thoại thất bại của một người phụ nữ dám vượt lên điều tiếng về nhan sắc để tìm kiếm hạnh phúc nhưng lại gục ngã trước người nhà.
Thị không sai gì cả.
Cô dũng cảm yêu, trong khi cả làng chỉ biết chê bai.
Cô dám tin vào người đàn ông từng bị cả xã hội gạch tên.
Nhưng cuối cùng lại gục trước một cái miệng thân quen – nơi lẽ ra phải là chốn an toàn.

Câu chuyện của Thị – Chí là cú tát tỉnh người cho nhiều mô-típ ngôn tình hiện đại:

Vì yêu chưa chắc thắng được định kiến.
Vì người thân có thể là anti-fan đầu tiên.
Và vì phụ nữ vẫn luôn bị đánh giá nặng nề bằng nhan sắc.

Thị Nở – không phải nữ chính cổ tích, không phải tiên nữ hạ phàm, chỉ là một người phụ nữ từng cố yêu nhưng rồi yêu chưa đủ lớn để thắng được một câu nói từ người thân.
Còn Chí Phèo – tưởng đã mất tất cả – lại lần đầu thấy ánh sáng... từ một bát cháo hành. Tiếc là ánh sáng đó bị thổi tắt không bởi gió đời, mà bởi một cái miệng có tuổi.

Nếu Thị sinh đúng thời, có thể đã lên podcast kể chuyện yêu trai hư và đấu tranh với bà cô độc hại.
Nhưng không.
Chị sinh ở làng Vũ Đại, nơi định kiến còn mạnh hơn rượu đế.
Và thế là tình yêu… bay màu.
Còn cháo hành – mãi mãi chỉ là món ăn, không thành nổi công cụ cứu rỗi dù người nấu nó đã từng dũng cảm đến thế.

Address

Hanoi

Website

Alerts

Be the first to know and let us send you an email when Emoi posts news and promotions. Your email address will not be used for any other purpose, and you can unsubscribe at any time.

Share

Share on Facebook Share on Twitter Share on LinkedIn
Share on Pinterest Share on Reddit Share via Email
Share on WhatsApp Share on Instagram Share on Telegram