28/11/2025
Để không là nạn nhân trong hôn nhân!
Rộng hơn là trong cuộc sống!
Nếu từng đi tham vấn tâm lý. Bạn sẽ thấy người tham vấn họ điềm tĩnh quan sát, lắng nghe bạn kể về hôn nhân be bét của bạn. Những lúc chồng ra tay. Hay những giây phút bạn thấy họ xoạc bồ ngay trên giường bạn...hay là lúc bạn khóc thét đành đạch!
Ủa. Tại sao bạn thì khổ thì khóc. Còn người tham vấn ngồi đó mà điềm tĩnh?
Bởi vì cái khổ đó không phải là của họ. Cái tình huống cuộc đời ấy không phải của họ...và những cảm giác trên thân thể bạn cũng không phải của họ nên họ bất biến...điềm tĩnh một cách "thờ ơ"!
Bạn có thể như người "tham vấn tâm lý ấy" cho chính cuộc đời của bạn. Tin không?
Cái BIẾT của bạn chính là người tham vấn ấy đó. Chính xác là vậy. Mà nó còn khôn hơn cả người tham vấn vì nó biết mọi sự mọi việc mọi nhân duyên!
Nói tới đây bạn chưa hình dung phải không? Ví dụ liền!
Khi chồng chửi bạn. Như lẽ thường bạn sẽ là người hấp những câu chửi ấy. Cái tôi của bạn sẽ phản ứng lên sồn sồn vì động tự ái...đầu nhảy số kiếm dẫn chứng để phản biện lại chứng minh mình đúng chồng sai!
Nhưng. Lúc này hãy để cái biết làm việc. Khi cái biết làm việc thì cái tôi hay cái suy luận sẽ ngủ yên! Nếu có thì nó nằm dưới sự quan sát của cái biết!
Cái biết sẽ thấy đối phương và thấy chính bạn!
Cái biết sẽ chỉ ghi nhận lời nói, cảm xúc của đối phương: đang nổi nóng, nổi nóng, đang giận, đang giận, đang sùi nước bọt, sùi nước bọt...vậy thôi!
Quay vô chính mình thì cái biết sẽ thấy: đang nghe, cứ nghe, chuẩn bị muốn chửi lại, chuẩn bị...không chửi nữa...im lặng...mỉm cười, mỉm cười...
Đó. Cái biết đang nhìn ngắm cuộc chửi!
Bạn chính là cái biết ấy. Thực ra gọi là bạn vậy chứ cái biết nó là cái biết nó ko còn là bạn nữa!
Cái biết trong bạn nó không cảm giác, không cảm xúc, không sân si...nó điềm tĩnh, thông minh...siêu việt!
Cái biết càng tỉnh càng xuất hiện nhiều thì bạn, của bạn, hay những thứ xung quanh bạn nó không còn là của bạn nữa, nó là của tự tánh nghiệp!
Ví dụ khi bạn bị đau. Cơ thể này của bạn nên bạn đau bạn khổ bạn sân...nhưng khi tánh biết hiện diện quan sát cơn đau quan sát sự sân si...đủ nhiều đủ lâu thì hoá ra cơ thể và cả cơn đau ko phải là của bạn mà là của một cơ thể nào đó...vì lúc này ko có bạn mà chỉ có tánh biết và những sanh diệt...
Hoá ra sẽ chẳng còn bạn nữa!
Muốn mà tánh biết luôn hiện diện thì phải thực hành quan sát. Luôn chánh niệm tỉnh giác và thực hành thiền minh sát, thực hành vipassana
Ban đầu tánh biết chưa phát triển thì cái tôi quan sát, bạn nhầm là tánh biết, nhưng cứ thực hành, tự nhiên tánh biết nó nổi lên, dần dần...thì cái tôi nó bớt và tánh biết hiện diện nhiều hơn!
Ví dụ khi bạn quan sát hơi thở. Ban đầu bạn quan sát nó là bạn kiểm soát liền...cơ mà tập ghi nhận tầm 5-10 năm cùng nhiều khoá vipassana...bạn có thể buông hơi thở tự nhiên và quan sát không can thiệp!
Chỉ có tập thôi!
Đủ lâu. Đủ nhiều. Tự nhiên buông. Tự nhiên xuất hiện. Tự nhiên biết!
Mãi iu ❤
Ảnh sưu tầm