01/07/2022
Lá ngót
Giữa một cánh đồng xanh mơn mởn, một chiếc lá ngót vươn mình ra nắng sớm để hứng những giọt sương mai buổi sáng, nó nhẹ nhàng hòa mình vào trong gió lẳng lặng đung đưa cùng với những tiếng cười ríu rít của các chị nó. Nó thấy những con chim sải cánh bay trên bầu trời chốc chốc lại sà xuống một cái cây to lớn nào gần đấy, cất tiếng hát, thật hay, thật trong trẻo, nó cũng muốn được như thế được bay thật cao, thật xa,...đêm đến, cũng như ngày nó thò đầu ra phía trước để ánh sáng của trăng chiếu vào làm nó càng trở lên sáng bóng hơn, xinh đẹp hơn. Rồi đến một ngày, chủ của cánh đồng đi đến, lần này ông ta dẫn theo rất nhiều người, từng người một nhổ lên rất nhiều cây ngót trong đó có cả người thân của nó, bên tai nó lúc này tràn ngập từng tiếng khóc nức nở, tiếng cười, lẫn cả tiếng mẹ lá ngót đang cố gắng căn dặn nó phải chăm sóc bản thân thật tốt. Cuối cùng nó bị đưa đến lên một cái xe đẩy cùng với những cái lá ngót khác chen chúc. Cái xe di chuyển vì con đường gập ghềnh mà nó bị sốc nảy va đập mạnh vào những cái lá ngót khác, không gian lại vô cùng chật hẹp khiến nó khó chịu vô cùng. Nó nhớ lúc còn ở cánh đồng ấy cùng với mẹ nó đã rất thoải mái, vui sướng biết chừng nào. Bỗng nó chợt thấy khung cảnh trước mắt lạ lẫm nhưng lại không kém phần xa hoa tráng lệ, ánh đèn của các toàn nhà cao tầng chiếu thẳng vào mắt làm nó choáng ngợp nhưng lại cảm thấy sung sướng đến run người vì từ lúc sinh ra đến bây giờ đây là lần đầu tiên nó thấy nơi lộng lẫy này, nó cứ ngẩn ra cho tới khi chiếc xe dừng lại, rồi người ta đưa nó vào một nơi rất lạnh, để nó nằm trên một cái giá rất lạnh xung quanh có rất nhiều ng cũng giống nó mang từ nơi xa xôi đến, nào là cà rốt, khoai tây, hành, cà tím, bắp cải, chúng say xưa kể về bản thân với các loại rau củ khác rồi quay quanh ngót, vì ở đây chỉ có nó là xinh đẹp nhất. Nó vui vẻ lắm vì được các bạn ca tụng nó đâm ra tự cao, khoe mình trước nhiều người. Chợt có một người phụ nữ đi tới chọn trúng nó, như vậy ngót liền được đưa tới nơi ở mới, tưởng đâu nó sẽ được ca tụng như lúc ở nơi cũ nào ngờ đâu chư kịp vui mừng nó đã bị người phụ nữ đó tước khỏi cành, nó rất đau đớn đau đến muốn khóc nó cầu xin nhưng vô vọng vì người đó đâu có nghe thấy. Một trận nước lạnh ập tới làm nó ướt sũng, giờ phút này nó mới ý thức được nó đang đứng giữa ranh giới giữa sự sống và cái chết, nó rất lo lắng, nó quay sang bạn của nó giục phải mau chóng chạy thoát khỏi đây thôi, nhưng ai cũng sợ hãi mặc cho số phận đẩy đưa. Đến nước này rồi nó hoang mang lắm xong nó chợt nhận thấy điều gì đó, phải nó có thể dùng sức nước để chạy thoát khỏi đây. Nó để ý thấy mỗi lần rửa xong người phụ nữ ấy sẽ đổ nước bẩn ra ngoài và thay vào đó là nước sạch, khi thời cơ sắp đến nó biết mình phải làm gì nó biết mình phải sống vì nó muốn được nhìn thấy khung cảnh tráng lệ đó một lần nữa, nó muốn sống. Cuối cùng thời khác đó cũng đến nhưng mà nó đua thua, nó bị bàn tay của người phụ nữ chặn lại...
còn tiếp.