Một phút thoáng qua

Một phút thoáng qua Đến nhanh mà đi cũng nhanh

13/08/2022

Nếu như đã là người mình thích, nhìn nhiều thêm một chút lại càng thấy đẹp hơn một chút

15/07/2022

tôi có một người bạn bề ngoài rất xinh đẹp, nói đến gia đình đến cả tôi cũng bị đánh lừa trông thì êm đềm không có xung đột gì nhưng tất cả cũng chỉ là vỏ bọc mà thôi. Mắng chửi, thất vọng,... chắc ai cũng đã từng trải qua nhưng mà các bậc trưởng bối có từng thử nghĩ điều đó như rạch một nhát dao vào tim các con em họ. Vết thương thân xác không đáng sợ vết thương tâm hồn mới đáng sợ. Tổn thương da thịt, bôi tí thuốc chờ mấy ngày là khỏi, còn vết thương tâm hồn cho dù có hết cũng để lại sẹo cuối đời vẫn không quên. Với một đứa trẻ sống ở nơi thành thị tấp nập người qua kẻ lại, các toà nhà mọc chồng lên nhau không có không gian chơi, cho dù có cũng không giống như ngày xưa. Đúng là có khu vui chơi đó, công viên đó nhưng một đứa bé từ nhỏ bị ràng buộc áp đặt quy định một tuần chỉ có thể đi chơi một lần, nhưng một lần ngắn ngủi đó so có thể giảm bớt mọi căng thẳng bị dồn nén suốt tám ngày.
Trong khi ngày ngày chịu áp lực trên lớp, bài tập chất hàng đống, sự nghi kị từ bạn bè cứ như vậy suốt mười mấy năm nào có là chuyện dễ dàng. Ba mẹ không ở hoàn cảnh của con thì làm sao biết những áp lực mà ngày ngày đứa con phải chịu đựng, kiếm một món đồ chơi thực sự giải trí khó lắm chứ, nhiều lúc áp lực khiến nó đâm ra tự ti về bản thân, dần dần trở nên tự kỷ ( nhẹ). Nó bảo: ba mẹ nói nó chơi game suốt ngày, ảo tưởng, suốt ngày cắm đầu vô điện thoại, không làm được chò trống gì, rồi tiếp sau đó là những câu chửi mắng nặng nề. Người thà chết đi để nó làm trẻ mồ côi, cho nó chết đói ngoài đường, trở thành kẻ đáng thương trong mắt người khác. Khi nói xong những lời đó chắc hẳn là sẽ không nhớ những gì mình nói nhưng mà nó, đứa con mà họ mới nói ra câu đó, thêm một lần bị tổn thương, thêm một lần phải rơi nước mắt đau đớn. Nước mắt của bạn tôi không vì một người nào đó nó yêu mà là vì chính người đã cùng chung sống với nó mười mấy năm nhẫn tâm đẩy nó đến bờ vực của tuyệt vọng.
Nó bỏ học rồi, không phải vì theo không kịp mà vì áp lực từ phía gia đình. Nhiều lần chỉ vì bất mãn về một bài toán, mà có phải nó không tính được đâu cũng cần phải có thời gian để tính ra kết quả chứ. Ba mẹ biết là đi làm, áp lực tài chính, áp lực công việc, sinh hoạt,... nhiều lần khiến cho họ cảm thấy bứt rứt đến khó chịu, dễ nổi nóng,... nhưng mà đây là gia đình nơi trao đi những tình yêu thương không phải những lời cay nghiệt, ghẻ lạnh. Từ khi nào mà một người ngồi trên ghế sofa liền có thể trách mắng một người đang nỗ lực vì cái hi vọng hão muốn con con mình phải thế này thế kia, từ khi nào mà một người đi làm từ sáng đến tối có thể vứt đôi đũa lên mặt đứa con của họ và nói " tao nuôi mày chả được cái tích sự gì, học thì dốt, suốt ngày ăn bám", cũng muốn học giỏi chứ nhưng năng lực mỗi người mỗi khác, học giỏi chưa chắc sau này sẽ thành công, học dốt cũng có làm sao chứ vẫn có thể kiếm ra tiền nuôi sống bản thân. Bao nhiêu sự chán ghét đều đổ hết lên đầu nó, đến cuối cùng không chịu nổi nữa sẽ như thế nào? sẽ có chuyện gì sảy ra? Có lẽ nếu còn sống sau này nó chỉ còn lại cái xác nhưng tâm hồn lại héo úa, chết khô từ lâu rồi.

14/07/2022
14/07/2022
14/07/2022

Ở một cảnh nào đó có một cô gái đang làm cố làm tốt trách nhiệm của mình nhưng người mẹ lại không cho là vậy, liền tiến tới đánh tới tấp vào cô. Cô gái vẫn đứng đó không oán than lấy một lời, là cô quá kiên cường hay là quá đáng thương

02/07/2022

Lá ngót _tiếp_

Lúc này nó cảm thấy mọi hi vọng đều đã bị dập tắt, xung quanh nó là những tiếng chửi rủa, chê bai, chúng bảo nó hãy từ bỏ đi thôi và nó từ bỏ thật những thứ trước mắt nó dần trở nên mờ nhạt ảm đạm đi, nó nhớ nhà, nhớ mẹ nó, nhớ những đêm nó ưỡn mình ra trước trời sao thanh vắng nhưng ấm áp. Giờ phút này đây nó bất lực đến bật khóc, nó muốn về nhà. Chợt một trận nước lạnh ập tới hất văng nó ra mép chậu, những đợt sóng nước nhỏ mà nhẹ dần dần đẩy nó ra khỏi chậu, lúc này nó biết nó đã thoát chết, nó an toàn rồi, là nước đã cứu sống nó, nó biết ơn vô cùng, nhưng bạn của nó thì không như vậy từng cái lá ngót bị vò nát máu xanh chảy lênh láng khắp sàn, khung cảnh trước mắt làm nó muốn ngộp thở, muốn nói mà như có thứ gì đó nghẹ ở cổ khiến nó không thể thốt lên lời nào. Cuối cùng nó bị dòng nước cuốn trôi xuống ống cống, cứ thế nó trôi mãi nó không quan tâm dòng nước sẽ đưa nó đi đâu vì bây giờ nó đang khốn khổ, bạn nó đã ch*t, nó bây giờ không còn nơi nào có thể về nữa rồi, nó buồn lắm, nó khóc, nó muốn ch*t đi để được giải thoát nhưng nó lại không giám. Nước mỗi lúc mỗi gấp cuốn nhanh nó xuống dưới khiến no đập một cú thật mạnh vô ống thoát nước r lăn xuống dòng nước đang chảy xiết, rồi nó bị đưa đến một xưởng chế biến chất thải nó thấy ở đây nó thấy rất nhiều người giống nó nhưng đa dạng hoàn cảnh hơn, ngay lúc này nó liền lấy lại tinh thần vì còn rất nhiều người đều có kết cục bi thảm hơn nó. Nó được cho vào cái cối xay, bị xay nhiễn ra thành từng mảnh vụn nhỏ vừa đau đớn nó ngủ thiếp đi lúc nào không hay đến khi tính lại đã thấy mình trở thành một đống hột tròn lại còn xấu xí, buồn lắm nhưng nó lại không thể làm gì hơn, cuối cùng người ta đưa nó về rải đều lên trên mặt đất xong tưới nước lên từ từ phân rã hòa tan vào trong đất trở thành chất dinh dưỡng cho cây.
_hết_


01/07/2022

Lá ngót
Giữa một cánh đồng xanh mơn mởn, một chiếc lá ngót vươn mình ra nắng sớm để hứng những giọt sương mai buổi sáng, nó nhẹ nhàng hòa mình vào trong gió lẳng lặng đung đưa cùng với những tiếng cười ríu rít của các chị nó. Nó thấy những con chim sải cánh bay trên bầu trời chốc chốc lại sà xuống một cái cây to lớn nào gần đấy, cất tiếng hát, thật hay, thật trong trẻo, nó cũng muốn được như thế được bay thật cao, thật xa,...đêm đến, cũng như ngày nó thò đầu ra phía trước để ánh sáng của trăng chiếu vào làm nó càng trở lên sáng bóng hơn, xinh đẹp hơn. Rồi đến một ngày, chủ của cánh đồng đi đến, lần này ông ta dẫn theo rất nhiều người, từng người một nhổ lên rất nhiều cây ngót trong đó có cả người thân của nó, bên tai nó lúc này tràn ngập từng tiếng khóc nức nở, tiếng cười, lẫn cả tiếng mẹ lá ngót đang cố gắng căn dặn nó phải chăm sóc bản thân thật tốt. Cuối cùng nó bị đưa đến lên một cái xe đẩy cùng với những cái lá ngót khác chen chúc. Cái xe di chuyển vì con đường gập ghềnh mà nó bị sốc nảy va đập mạnh vào những cái lá ngót khác, không gian lại vô cùng chật hẹp khiến nó khó chịu vô cùng. Nó nhớ lúc còn ở cánh đồng ấy cùng với mẹ nó đã rất thoải mái, vui sướng biết chừng nào. Bỗng nó chợt thấy khung cảnh trước mắt lạ lẫm nhưng lại không kém phần xa hoa tráng lệ, ánh đèn của các toàn nhà cao tầng chiếu thẳng vào mắt làm nó choáng ngợp nhưng lại cảm thấy sung sướng đến run người vì từ lúc sinh ra đến bây giờ đây là lần đầu tiên nó thấy nơi lộng lẫy này, nó cứ ngẩn ra cho tới khi chiếc xe dừng lại, rồi người ta đưa nó vào một nơi rất lạnh, để nó nằm trên một cái giá rất lạnh xung quanh có rất nhiều ng cũng giống nó mang từ nơi xa xôi đến, nào là cà rốt, khoai tây, hành, cà tím, bắp cải, chúng say xưa kể về bản thân với các loại rau củ khác rồi quay quanh ngót, vì ở đây chỉ có nó là xinh đẹp nhất. Nó vui vẻ lắm vì được các bạn ca tụng nó đâm ra tự cao, khoe mình trước nhiều người. Chợt có một người phụ nữ đi tới chọn trúng nó, như vậy ngót liền được đưa tới nơi ở mới, tưởng đâu nó sẽ được ca tụng như lúc ở nơi cũ nào ngờ đâu chư kịp vui mừng nó đã bị người phụ nữ đó tước khỏi cành, nó rất đau đớn đau đến muốn khóc nó cầu xin nhưng vô vọng vì người đó đâu có nghe thấy. Một trận nước lạnh ập tới làm nó ướt sũng, giờ phút này nó mới ý thức được nó đang đứng giữa ranh giới giữa sự sống và cái chết, nó rất lo lắng, nó quay sang bạn của nó giục phải mau chóng chạy thoát khỏi đây thôi, nhưng ai cũng sợ hãi mặc cho số phận đẩy đưa. Đến nước này rồi nó hoang mang lắm xong nó chợt nhận thấy điều gì đó, phải nó có thể dùng sức nước để chạy thoát khỏi đây. Nó để ý thấy mỗi lần rửa xong người phụ nữ ấy sẽ đổ nước bẩn ra ngoài và thay vào đó là nước sạch, khi thời cơ sắp đến nó biết mình phải làm gì nó biết mình phải sống vì nó muốn được nhìn thấy khung cảnh tráng lệ đó một lần nữa, nó muốn sống. Cuối cùng thời khác đó cũng đến nhưng mà nó đua thua, nó bị bàn tay của người phụ nữ chặn lại...
còn tiếp.

Address

Long Khanh

Website

Alerts

Be the first to know and let us send you an email when Một phút thoáng qua posts news and promotions. Your email address will not be used for any other purpose, and you can unsubscribe at any time.

Contact The Practice

Send a message to Một phút thoáng qua:

Share

Share on Facebook Share on Twitter Share on LinkedIn
Share on Pinterest Share on Reddit Share via Email
Share on WhatsApp Share on Instagram Share on Telegram