Học Khí Công Y Đạo

Học Khí Công Y Đạo Sức khỏe tốt và trí tuệ minh mẫn là 2 điều hạnh phúc nhất của cuộc đời.
- Publilius Syrus - Chỉ là có người bình thường không nhận ra.

Chỉ khi người giàu ốm họ mới thực hiểu sự bất lực của giàu sang - Benjamin Franklin -
Ai cũng muốn có sức khỏe. Có người nhận ra nhưng chưa có phương pháp đúng, cũng có thể có phương pháp đúng nhưng không có sự kiên trì, không có nguồn cảm hứng để chăm chỉ thực hiện. Cuối cùng vẫn chấp nhận một thân thể yếu nhược. Trang lập ra mục đích là truyền cảm hứng cho việc chăm sóc sức khỏe, cụ thể là luyện tập KHÍ CÔNG Y ĐẠO; sưu tầm tài liệu, các bài tập khoa học và chính thống giúp mọi người có thể nhanh chóng tiếp cận, có động lực luyện tập. Và trang rất mong kết những người cùng đam mê với nhau.

03/06/2022
17/01/2022

27 bảo bối dưỡng sinh của tổ tiên của chúng ta đã kiểm nghiệm cho hậu thế:
1, Ăn no không gội đầu, đói không tắm. Rửa mặt nước lạnh, vừa đẹp vừa khỏe. Mồ hôi chưa khô, đừng tắm nước lạnh. Đánh răng nước ấm, chống ê chắc răng.
2, Ăn gạo có trấu, thức ăn có chất xơ. Nam không thể thiếu rau hẹ, nữ không thể thiếu ngó sen. Củ cải trắng, sống không tốt nhưng chín thì bổ. Ăn không quá no, no không nên nằm.
3, Dưỡng sinh là động, dưỡng tâm là tĩnh. Tâm không thanh tịnh, ưu tư vọng tưởng dễ nảy sinh. Tâm thần an bình, bệnh sao đến được. Nhắm mắt dưỡng thần, tĩnh tâm ích trí.
4, Dược bổ thực bổ, đừng quên tâm bổ. Coi tiền như cỏ, coi thân như bảo. khói hun cháy lửa, tốt nhất không ăn. Chiên dầu ngâm ướp, ít ăn thì tốt.
5, Cá thối tôm rữa, lấy mạng oan gia. Ăn mặc giữ ấm, nhất thân là xuân. Lạnh chớ chạm răng, nóng chớ chạm môi. Đồ chín mới ăn, nước chín mới uống.
6, Ăn nhiều rau quả, ít ăn đồ thịt. Ăn uống chừng mực, ngủ dậy đúng giờ. Đầu nên để lạnh, chân nên giữ ấm. Vui chơi biết đủ, không cầu an dật.
7, Dưỡng sinh là cần cù, dưỡng tâm là tĩnh tại.
8, Người đến tuổi già, thì phải rèn luyện, đi bộ chạy chậm, luyện công múa kiếm; đừng sợ giá lạnh, quét sạch sân nhà, hội họa thêm vui, tấm lòng rộng mở;
9, Nghe tiếng gà gáy, đừng cố nằm thêm, trồng hoa nuôi chim, đọc sách ngâm thơ; chơi cờ hát kịch, không ham phòng the, việc tư không nhớ, không chiếm lợi riêng.
10, Ẩm thực không tham, bữa tối ăn ít, khi ăn không nói, không nên hút thuốc; ít muối ít đường, không ăn quá mặn, ít ăn chất béo, cơm không quá nhiều.
11, Mỗi ngày ba bữa, thức ăn phù hợp, rau xanh hoa quả, ăn nhiều không sợ; đúng giờ đi ngủ, đến giờ thì dậy, nằm dậy nhẹ nhàng, không gấp không vội.
12, Uống rượu có độ, danh lợi chớ tham, chuyện thường không giận, tấm lòng phải rộng.
13, Tâm không bệnh, nên phòng trước, tâm lý tốt thân thể khỏe mạnh; tâm cân bằng, phải hiểu biết, cảm xúc ổn định bệnh tật ít.
14, Luyện thân thể, động cùng tĩnh, cuộc sống hài hòa tâm khỏe mạnh; phải thực dưỡng, no tám phần, tạng phủ nhẹ nhõm tự khai thông.
15, Người nóng giận, dễ già yếu, thổ lộ thích hợp người người vui; thưởng thức thư họa, bên suối thả câu, lựa chọn sở thích tự do chơi.
16, Dùng đầu óc, không mệt nhọc, bớt lo dưỡng tâm ít náo nhiệt; có quy luật, sức khỏe tốt, cuộc sống thường ngày phải hài hòa.
17, Tay vận động, tốt cho não, phòng ngừa bị lạnh và cảm cúm.
18, Mùa hè không ngủ trên đá, mùa thu không ngủ trên phản. Mùa xuân không hở rốn, mùa đông không che đầu. Ban ngày hoạt động, tối ngủ ít mơ.
19, Tối ngủ rửa chân, hơn uống thuốc bổ. Buổi tối mở cửa, hễ ngủ là say. Tham mát không chăn, không bệnh mới lạ.
20, Ngủ sớm dậy sớm, tinh thần sảng khoái, tham ngủ tham lạc, thêm bệnh giảm thọ. Tranh cãi buổi tối, ruột như sát muối.
21, Một ngày ăn một đầu heo, không bằng nằm ngủ ngáy trên giường.
22, Ba ngày ăn một con dê, không bằng rửa chân rồi mới lên giường.
23, Gối đầu chọn không đúng, càng ngủ người càng mệt. Tâm ngủ trước, người ngủ sau, ngủ vậy sẽ thành mỹ nhân.
24, Đầu hướng gió thổi, ấm áp dễ chịu, chân hướng gió thổi, hãy mời thầy lang.
25, Không ngủ nơi ngõ hẻm, độc nhất khi gió lùa.

26, Đi ngủ không thắp đèn, sáng dậy không chóng mặt.
27, Muốn ngủ để tấm thân nhẹ nhõm, chân không hướng tây đầu không hướng đông
Nguồn: page Đạo & đời

Bệnh tật là do đâu?Sức khoẻ con người được quyết định bởi 3 yếu tố: Tinh - Khí và Thần- Tinh là tinh chất như thức ăn nư...
04/11/2021

Bệnh tật là do đâu?

Sức khoẻ con người được quyết định bởi 3 yếu tố: Tinh - Khí và Thần

- Tinh là tinh chất như thức ăn nước uống, thuốc men (uống đường, ăn phở...)
- Khí là không khí hít thở, khí lực có được do vận động (cần tập luyện như vẩy tay, kéo ép gối, nạp khí, nhảy dây, chạy bộ, đạp xe..)
- Thần là tinh thần (cần tu dưỡng như học buông bỏ, mở rộng trái tim, tha thứ, chia sẻ...)

Con người nếu thuận theo tự nhiên thì sẽ khoẻ mạnh, hoạ ốm đau thì cơ thể sẽ tự chữa lành với năng lượng diệu kỳ của thiên nhiên, như con thú trong rừng khi bị thương sẽ tìm chỗ để dưỡng thương, không ăn uống, nằm bất động, toàn bộ năng lượng của nó sẽ dồn vào việc chữa lành vết thương. Nếu bị thương nặng quá, không qua khỏi nó sẽ chết, làm thức ăn cho các loài chim thú, côn trùng...rồi hoà vào đất, không khí...Khép kín một vòng sinh - trụ - dị - diệt.

Để dễ hình dung, tạm coi cơ thể của chúng ta là một cục pin. Sẽ có một nguồn năng lượng nạp vào qua hít thở, ăn uống...Sau đó cơ thể sẽ chứa và chuyển hoá một phần năng lượng này để tạo nguồn năng lượng đầu ra giúp chúng ta vận động, giữ ấm cơ thể, suy nghĩ, cười nói, yêu đương...Một phần sẽ đưa vào để dự trữ dùng khi cần, phần này đầy đủ thì cơ thể sẽ béo tốt, da dẻ hồng hào, giọng nói sang sảng, ấm áp, tóc đen, răng chắc, mắt sáng long lanh...gọi là thần sắc tốt tươi.

Để chuyển hoá tốt thì chúng ta cần vận động thường xuyên, đều đặn, nhịp nhàng...Ngày trước thì người lớn hàng ngày cày cuốc, trồng trọt, chăn trâu, cắt cỏ, thổi cơm, đun nước..., trẻ con thì thả diều, đá bóng, nhảy dây, bơi lội...Như thế là vận động đủ để giúp cơ thể chuyển hoá tốt. Nên vận động đủ thì ăn ngon, ngủ tốt là vậy. Về mặt Đông y, thì vận động giúp lưu thông khí huyết, năng lượng được dẫn tới từng tế bào, nên không đau yếu gì. Tế bào nào năng lượng không tới được thì nó sẽ bị bệnh, mà chúng ta gọi là ung thư.

Ngày nay chúng ta rất rất ít vận động, vì có máy móc làm thay hết rồi, đến cái ghế bạn đang ngồi nó cũng có chân để bạn đỡ phải đứng dậy đi thì bạn biết rồi đấy. Thành ra, chức năng chuyển hoá năng lượng của cơ thể kém dần. Ăn thì lại thừa mứa, cơ thể nạp vào quá nhiều, mà phần lớn lại là các chất "không thiết yếu" với cơ thể, nên tế bào thì không đủ năng lượng để phát triển khoẻ mạnh, lúc nào nó cũng đói, đòi ăn, thì mồm lại ăn, năng lượng tích lại thành dạng mỡ, nên béo phì mà lúc nào cũng thèm ăn. Người khoẻ mạnh ăn đủ là không muốn ăn nữa, đó là cơ chế tự nhiên.

Để dễ hình dung, con lợn là hình ảnh đại diện cho việc ăn nhiều mà ít vận động nên béo, ục ịch, chậm chạp, thần sắc lờ đờ; con ngựa là hình ảnh đại diện cho việc ăn đủ, vận động đủ nên nhanh nhẹn, hoạt bát, thần sắc tinh anh.

Nếu ăn uống ít, không đủ chất, tức là năng lượng nạp vào ít; mà làm việc, vận động nhiều quá, tức là năng lượng đầu ra nhiều, thì cơ thể sẽ gầy mòn, xương yếu, tóc bạc, mắt mờ, răng rụng...

Ăn uống đầy đủ, tập luyện cũng đều đều nhưng hay buồn rầu, lo nghĩ, sợ hãi, ngày đêm nghĩ cách kiếm tiền, nghĩ cách thăng chức, thất tình...thành ra ăn không ngon, ngủ không yên thì sẽ gây bệnh. Mà bệnh tinh thần thì lại rất khó chữa, nguyên nhân thì thường liên quan đến tiền bạc, tình cảm, địa vị...Theo nhà Phật là tham, sân, si...gọi chung là nghiệp bệnh. Nghiệp bệnh nên không có thầy nào chữa được. Chỉ tự mình tu dưỡng để giải nghiệp mà thôi. Thế nên "bệnh ai nấy chữa, nghiệp ai nấy trả, phúc ai nấy hưởng" là vậy.

Chốt lại là gì, bệnh tật là do ăn uống sai, vận động ít nên thiếu khí lực, tinh thần suy nhược. Hay tóm gọn lại là: Tinh sai - Khí thiếu - Thần suy.

Muốn khoẻ mạnh thì cần điều chỉnh Tinh cho đúng - Khí cho đủ - Thần cho an, để âm dương cân bằng, hoà hợp, khí huyết đầy đủ, lưu thông.

Nguồn: Xuân Hiến. Khí công y đạo dưỡng sinh Việt Nam

Lương y DƯƠNG PHÚ CƯỜNG                                            PCT Hội Đông y Quận Gò Vấp TP.HCMPHẦN I: TẦM QUAN TRỌ...
04/01/2021

Lương y DƯƠNG PHÚ CƯỜNG
PCT Hội Đông y Quận Gò Vấp TP.HCM
PHẦN I: TẦM QUAN TRỌNG CỦA HƠI THỞ:
Trong con người vốn qúy nhất là sức khoẻ, nếu mình hiểu và bảo vệ thì sẽ rất tốt, người ta thường nói: “của bền tại người “, cố ý nhắc, cái gì muốn bền lâu vốn do nơi mình biết gìn giữ nó đúng cách.
Sức khoẻ là vốn tự có từ Trời đất đã ban cho, thường khi sức khoẻ đã bị đe dọa thì sự âu lo về nó mới thực bắt đầu. Nhiều người sống biết rất nhiều, học giỏi nhiều thứ… ngay chính nhiều người trong ngành y tế chuyên chăm sóc bệnh tật, điều trị sức khoẻ cho nhiều người … khi được hỏi về “THỞ” thường cũng ít người biết sâu, biết cặn kẽ.
Trong công tác điều trị, với nhiều bệnh nhân và rất nhiều thứ bệnh tật nói chung, chúng tôi nhận thấy đa phần bệnh nhân không biết thở đúng, thở tốt… nó cũng chính là một phần nguyên nhân của bệnh tật, đồng thời cũng là một phương cách hỗ trợ điều trị hữu hiệu nhiều chứng bệnh nan giải, nó là phương thế hữu hiệu trong vấn đề dự phòng bệnh tật. Vì thế khi nghiên cứu và tập luyện một phương pháp thở nào đó, sẽ góp phần to lớn cho công tác gìn giữ sức khoẻ, giảm thiểu nhiều tốn kém vô ích và thời gian sống trong tình trạng bệnh tật nói chung.
Chúng tôi nghiệm ra một cách bảo vệ nó tương đối dể dàng thuận tiện với mọi người, trong nhiều hoàn cảnh, không tốn kém. Với phương châm “dể hiểu, dể làm và làm có hiệu quả” Đó là phương pháp luyện khí, luyện hơi thở.
Hơi thở là dấu hiệu của đời sống, dấu hiệu của sức khoẻ và cũng là dấu hiệu của tâm hồn. Khí bình ( ) thì tâm bình, khí nghịch thì tâm loạn, Chỉ hít vào rồi thở ra, cử động rất bình thường nhưng hết sức trọng yếu. Cổ nhân thường nói công phu luyện khí, là điều khiển sự hít thở này lâu ngày, có phương pháp cụ thể. Chính vì nó có giá trị to lớn về bảo vệ sức khoẻ. Trong phạm vi bài viết này chúng tôi chỉ chuyên vào luyện cho khí bình mà thôi. Chú trọng luyện khí dưỡng sinh, nghĩa là gíúp cho sức khoẻ một phần ít hao tổn trong đời sống thường ngày. Khi khí bình thì tâm lẫn thân được nghỉ ngơi có chủ động.
Người ta sống là nhờ thở, ngừng thở là chết. Để thấy tầm quan trọng của vấn đề luyện khí với đời sống con người, nếu thở tốt thì đời sống sẽ tốt. Dù chúng ta làm việc này việc nọ, có thể làm, cũng có thể chưa làm… đều được. Nhưng với “THỞ” thì luôn luôn phải thực hiện, vì đó là sự tồn tại có tính bản năng của sự sống.
Hơi thở là dấu của “Tâm”. Mọi hoạt động, diễn giải cuộc đời đều từ “Tâm”. Sách Hoàng đế Nội kinh viết: “Tâm chủ thần minh, Tâm chủ lục phủ ngũ tạng” ( ). Nếu hơi thở là dấu của “Tâm” thì cực kỳ trọng yếu cho đời sống của mỗi người. Khi luyện khí cũng có nghĩa là dưỡng tâm vậy
Trong các nguyên nhân gây bệnh, nguyên nhân thất tình,
Bi, thương, hỷ, nộ, ái, ố, kinh. ( )
Thường là nguyên nhân trọng yếu gây tổn thương tạng phủ, thường chậm, lâu dài và chắc chắn, nhất là các bệnh tật mãn tính. Luyện khí có thể chế ngự phần lớn, để thất tình không quá mức gây hại tạng phủ, dẫn đến cơ hội cho bệnh tật sinh ra. Đây là một công phu tu dưỡng lâu dài, kiên nhẫn, bền chí. Tuy vậy nếu biết rõ bản chất vấn đề, có được người hướng dẫn tốt thì không khó lắm và thường chắc chắn thành công. Luyện khí không phải có biết mà thành, thường phải luyện, thêm với thời gian (lòng kiên nhẫn) thì sẽ thành, nên có nhiều người biết, nhưng thành công của việc luyện khí thì ít là vậy.
Làm sao luyện khí thì chế ngự được thất tình?
Vì khí là dấu của “Tâm”, vì thế khi khí bình thì “Tâm” tự nhiên bình. Thường khí bình thì hơi thở điều hòa, tạng phủ thư thái thần thái ung dung.
II. PHƯƠNG PHÁP LUYỆN KHÍ:
“Khí” rất khó bình, hay thay đổi, không có hình tướng, không mùi vị, không có màu sắc, không đầy, không vơi, không có trước, không có sau…. làm sao có thể nhận biết được khí đã bình?
Chúng ta sẽ nhận biết khí qua hơi thở, ra và vào. Xin nhớ là: RA và vào, không phải VÀO và ra.
Im lặng và để tâm yên tĩnh, chúng ta sẽ thấy khí ra và vào. Lâu dần sẽ thấy tốc độ của khí, dung lượng, tính cách, nóng lạnh, độ nông sâu… qua một thời gian sự biết về hơi thở của chúng ta (mỗi người tự biết không ai có thể biết thay được) sẽ rõ ràng và cụ thể hơn. Khi đã thấy thì dễ dàng điều khí được, thay đổi khí theo ý muốn, mỗi ngày tiến bộ một ít. Lâu ngày thành thói quen nên dễ dàng hơn.
Khì thở ra gọi là trả, hít vào gọi là vay. Trả Vay đều hòa, tự nhiên thoải mái là khí bình.
Như khi thấy bóng đèn sáng đều là chúng ta biết điện ổn định, khi thấy chớp tắt liên tục là chúng ta biết có sự cố bất thường. Vì hơi thở là dấu của tâm - khi hơi thở đều hòa là tâm bình - tâm bình thì tạng phủ được yên, nếu hơi thở không đều thì tâm sẽ không bình - tâm không bình thì tạng phủ không yên - dẫn đến nhiều bệnh tật
Tâm có ý nghĩa đến nhiều cơ quan tạng phủ trong con người, vì thế khi Tâm bình an thì bệnh tật ít sinh ra, dẫu có sinh ra cũng dễ lành, ít hao tổn nhiều, lỡ lúc gặp bệnh hiểm nghèo cũng dể vượt qua được.
Vậy hơi thở bình sẽ trở thành một dấu hiệu của sức mạnh xuất phát từ bên trong.
Luyện khí chính là chế ngự, tạo nếp, gìn giữ cho khí luôn luôn bình. Chính nhờ công phu luyện tập lâu dài, hun đúc thành thói quen phản xạ tự nhiên, dần dần hơi thở không cần kiểm soát vẫn cứ bình, đó là lúc thành quả ban đầu và cũng là nền tảng đã thành công.
Ngay khi hơi thở đầu tiên đều đặn thì đã có dấu hiệu thành công rồi, nhưng sự thành công này không bền do chưa có công phu. Nhiều người cứ nói tập khí công là rất khó, không thể thành công được là do cầu quá cao, do muốn có cường lực, thần thông… chúng ta không nhắm đến điều này. Sự thật điều này rất khó và cũng không cần thiết. Chúng ta chỉ tập làm sao hơi thở sâu và được điều hòa trong mọi hoàn cảnh phức tạp của cuộc sống, chính điều này sẽ mang lại tác dụng kỳ diệu thật sự mỗi ngày mỗi chứng đạt hơn. Có thể gọi hơi thở dưỡng sinh.
Để không bị trôi theo một cách thụ động các tình trạng xấu của hơi thở, để phát huy động lực cải thiện tình trạng không tốt, tình trạng sức khoẻ, để dưỡng tâm yên tĩnh, và rất nhiều lợi ích vô cùng to lớn dành cho ai nỗ lực bước chân vào…. chúng ta cùng bắt đầu luyện khí công dưỡng sinh công phu.
Các điều kiện cần thiết tối thiểu như sau,
YÊN TĨNH, cả thân và cả tâm ( ). Thường ít cầu (cầu tài, cầu sắc, cầu danh, cầu lợi… cầu lợi cho mình. ) thì Tâm mới thường lạc do câu Lão tử nói, “tri túc thường lạc” – (Biết đủ thì vui)
Chuyên Cần, ngày nào cũng tập một chút, chừng 15 phút là giỏi rồi. Đôi khi trong lúc làm việc, tự mình trở về lại với hơi thở của mình và thầm ra lệnh: “thở hết hơi ra”. Sau đó xem nó tự động vào. Tiếp theo lập lại: “thở hết hơi ra”… cứ như thế tùy theo sự thích thú và an lạc để mình nên kéo dài thêm nữa hay không? Tuyệt đối không được cưởng bức.
Giới luật, Không được uống rượu trước lúc tập, sau ăn ít nhất hai giờ, đời sống đơn sơ đạm bạc, ăn rau quả còn sống thì tập rất có kết qủa.
Phương pháp,
• Tư thế: Ngồi trên ghế, xếp bằng, ngồi Kiết già, có thể nằm nếu mệt… làm sao lưng thẳng, thoải mái yên tĩnh, có thể ngồi lâu mà không khó chịu là được. (Trong các tư thế, tư thế ngồi Kiết già là tư thế tốt nhất, nhưng khó nhất. Vì thế trong thời gian đầu không nên ngồi Kiết già để tập, mà nên tập ngồi Kiết già riêng trong ngày cho quen, sau đó sẽ vừa ngồi Kiết già vừa tập thì sự khó khăn mới không còn, sự tập dễ thành hơn).
• Cách thở: Chỉ chú trọng thở ra xẹp bụng một cách thoải mái tự nhiên, tuyệt đối không gượng ép, gắng sức, căng thẳng, sau tập thấy mệt mõi là sai. Khí vào tự nhiên sau khi thở ra. RA VÀO như làn khói êm đềm thư thái là tốt. Thường ban đầu thở hay bị tán loạn không đều, lâu dần tự nhiên nó sẽ đều, đó gọi là công phu luyện khí (khí công công phu). Khi luyện thở tâm hồn phải thư thái tự nhiên, miệng như mĩn cười (gọi là nụ cười nội thị) ( ). Xin tóm lại với bài thơ sau:
Ý thủ tại KHÍ. (ý thủ có nghĩa là theo, chú ý THỞ RA đừng rời).
Sâu, đều, êm, nhẹ. (khí phải sâu, mà đều, êm và nhẹ).
Thần thái ung dung. (tinh thần phải thoải mái).
TỰ NHIÊN thoải mái. (tất cả công việc luyện khí làm một cách tự nhiên).
Phương pháp này tuy đơn giản nhưng thật sự đã đem lại một sức mạnh to lớn cả về thân lẫn tâm. Chúng tôi hy vọng sẽ gặp một phần nhỏ làm niềm vui cuộc sống của mọi người được thấm đượm hơn như từng hơi thở qua từng giây phút của cuộc đời.
III. KINH NGHIỆM THỰC HÀNH:
1. Phần nầy có thể gọi tắt là LUYỆN THÂN:
Người mới tập thường gặp nhiều khó khăn, vì thế giai đọan đầu nên chỉ ngồi TƯ THẾ (phần tư thế xin xem phần dưới) cho ngay ngắn trang nghiêm là được rồi, nếu có thể ngồi được chừng 20 –30 phút là rất tốt. Người ta thường hỏi khi ngồi như thế thì thở như thế nào? Xin trả lời là NÓ MUỐN THỞ SAO THÌ TÙY THEO Ý NÓ. – Khi ngồi như vậy thì Tâm phải nghĩ đến chuyện gì? Xin trả lời: NÓ MUỐN NGHĨ CHUYỆN GÌ THÌ CỨ NGHĨ. – Vì sao vậy? Vì giai đọan nầy chỉ chú trọng NGỒI YÊN, còn mọi sự khác sẽ liệu định sau, nếu ngồi yên được coi như việc Luyện Khí đều tiên đã thành, đây là căn bản nhất, người không qua được giai đọan nầy thì coi như không thể tập tiếp theo được.
2. PHƯƠNG PHÁP LUYỆN KHÍ:
Giai đọan nầy gọi là LUYỆN KHÍ. Sau khi Luyện Thân đã tốt một thời gian, thì khi ngồi thì lập tức Luyện Khí liền.
BẮT ĐẦU THỞ RA XẸP BỤNG:
Nhớ là khi bắt đầu thì thở hết hơi ra có xẹp bụng một tí. Nghỉ một giây, rồi tự nhiên cơ thể sẽ tự động hít vào.
• Chú ý khi luyện khí:
- Lưỡi để lên vòm miệng.
- Miệng như mĩn cười.
- TÂM buông bỏ mọi sự, chỉ nhận biết khí vào và ra mà thôi
- Trạng thái phải hết sức tự nhiên thỏai mái.
NƠI TẬP:
Chổ nào cũng được, miễn là nơi tương đối sạch sẽ, yên tĩnh. Tuy nhiên khi ở trong nơi làm việc, học tập mà cảm thấy có thể tập được thì đều có thể dụng ý tập cũng hay.
THỜI GIAN: lúc nào cũng được, tuy nhiên không nên đang đói quá hoặc no quá mà tập. Mỗi ngày phải có vài lần tập cho quen dần, sau đó cơ thể tự động luôn luôn điều khí một cách rất tự nhiên.
TƯ THẾ:
Ở mọi tư thế, nhưng tốt nhất là tư thế kiết già hoặc bán già. Nói chung nằm ngồi đi đứng đều được, do dụng TÂM nhiều chứ không chú trọng tư thế. Mọi lúc mọi nơi.
KẾT QUẢ:
Không nên chưa tập mà hỏi kết quả như thế nào. Vì như thế là do TÂM muốn cầu thành mà loạn không yên, dễ gây chán nãn. Rất nhiều người cứ hỏi tập có lợi ích gì, trong lúc chưa tập bao giờ, vì không thể trả lời một điều có được bằng tập luyện mà được diễn tả bằng ngôn từ được. Bài tập nầy sẽ mang lại kết quả giai đọan đầu, giai đọan căn bản.
Khi tập, người tập sẽ tự khắc nhận ra kết quả, không nên hỏi làm gì vô ích. Quan trọng nhất là siêng năng tập luyện, không nên bỏ ngày giờ nào hoặc có cơ hội tốt mà không tranh thủ tập luyện.
KÍNH CHÚC HÀNH GIẢ AN LẠC THÀNH CÔNG
Ngày 01.11.2020
Nguồn: Page Thiền sức khoẻ

04/01/2021

PHƯƠNG PHÁP THỞ WIM HOF

Có thể kiểm soát hệ thống miễn dịch bằng cách thở? Phòng bệnh và cải thiện ý chí ?

Wim Hof ​​giải quyết những vấn đề này và nhiều câu hỏi khác. Nhiều người biết đến ông với cái tên "The Iceman", người đã lập nhiều kỷ lục: tắm băng dài nhất thế giới hoặc chinh phục đỉnh Kilimanjaro trong hai ngày năm 2009, chỉ mặc quần short và giày ngắn. Ông ta nổi tiếng là người cực kỳ lạnh lùng và tuyên bố rằng mọi người đều có thể làm được như ông.

Bất cứ ai nghe về Wim Hof trên các phương tiện truyền thông đều có thể nghĩ: Ông ta thật điên rồ! Một số người cũng tự hỏi: làm thế nào ông ta có thể làm điều đó? "Người điên" này đã phát triển một kỹ thuật thở tự nhiên, còn được gọi là "Phương pháp Wim Hof", thậm chí đã được các nhà khoa học thử nghiệm. Phương pháp đơn giản bao gồm ba thành phần: trị liệu lạnh, thở và cam kết. Những người quan tâm có thể thử kỹ thuật này tại nhà - nó có tác dụng tốt nhất vào buổi sáng sau khi thức dậy.

Phương pháp Wim Hof ​​hoạt động như thế nào?

Trị liệu bằng lạnh: Liệu pháp làm tăng mô mỡ màu nâu, giảm cân, giảm viêm, kích thích tố bằng nhau, cải thiện giấc ngủ và sản xuất endorphin giúp cải thiện tâm trạng.

Hít thở: Thở có một tiềm năng đáng kinh ngạc. Nhịn thở làm tăng nồng độ CO2 trong máu, khiến cơ thể sử dụng Oxy hiệu quả hơn. Nồng độ oxy tăng cung cấp nhiều năng lượng hơn, giảm căng thẳng và tăng cường hệ thống miễn dịch. (đã viết ở đây : https://www.facebook.com/invisiblepartner/posts/184280129868768 )

Cam kết và ý chí: Đây là thành phần quan trọng nhất trong ba, bởi vì nắm vững phương pháp và nhìn thấy kết quả chủ yếu đòi hỏi sự kiên nhẫn.

Ưu điểm của phương pháp Wim Hof:

Tăng cường hệ thống miễn dịch
Cải thiện sức khỏe tâm thần
Tăng tính thể thao
Giảm căng thẳng
Ngủ ngon hơn
Tăng cường ý chí
Chống trầm cảm
Phục hồi kiệt sức
Chống lại các bệnh khác nhau
Cải thiện hen suyễn
Cải thiện chứng đau nửa đầu
Sáng tạo
Cải thiện khả năng chịu lạnh
Nguồn: Page Trở lại làm người

“Người thời thượng cổ biết đạo dưỡng sinh, họ bắt chước theo lẽ biến hóa của Âm Dương, điều hòa bằng thuật số (các phươn...
16/02/2020

“Người thời thượng cổ biết đạo dưỡng sinh, họ bắt chước theo lẽ biến hóa của Âm Dương, điều hòa bằng thuật số (các phương pháp tu dưỡng). Ăn uống có tiết độ, sinh hoạt có mực chừng, không để mình lao nhọc vì những điều càn quấy. Do đó, hình thể họ cường tráng tinh thần họ minh mẫn, có thể sống trọn tuổi trời, trăm tuổi mới thác.

Người thời nay thì không thế, lấy rượu làm thức uống, lấy sự (sinh hoạt) sai quấy làm lẽ thường, say sưa rồi giao hợp, lấy sắc dục làm cho tinh kiệt quệ, hao tổn đến chân khí, họ không biết giữ (tinh, khí, thần) cho đầy đủ, không thuận theo sự thay đổi khí tiết bốn mùa để bảo dưỡng tinh thần, họ chỉ muốn làm cho khoái cái tâm mà trái nghịch lại cái vui chân thực của đạo dưỡng sinh, họ hoạt động – nghỉ ngơi không điều độ, do đó tuổi mới nửa trăm thì đã suy yếu vậy.

Thánh nhân thượng cổ dạy người biết trốn lánh hư tà tặc phong, lòng yên định thanh tĩnh, không ham muốn mơ tưởng hão huyền, giữ cho chân khí sung túc, tinh thần ở yên bên trong không bị hao tán cho nên bệnh tật làm sao xen vào được? Ý chí họ an nhàn, tri túc thiểu dục, tâm an mà không sợ, hình mệt mà không nhọc. Khí huyết điều hòa tự nhiên, mọi sự mãn nguyện. Phong tục thuần hậu, ai cũng vui vẻ an cư, không ham muốn hão huyền. Người ta gọi họ là “phác” (chất phác, có phước). Nhờ vậy, sự ham muốn không làm mắt họ mệt, điều dâm tà không làm tâm họ mê hoặc. Tất cả kẻ ngu, bậc trí, người hiền, vv… đều không bị ngoại vật làm cho kinh sợ. Cho nên ta gọi đó là hợp với đạo. Vì sao họ sống đến trăm tuổi mà sức lực không suy giảm? Đó là bởi họ giữ được đức của mình toàn vẹn, cho nên không bị nguy đến tính mạng vậy.

Kẻ ngu chỉ biết sự khác nhau giữa khỏe mạnh và già yếu, cho nên kẻ ngu khí huyết thường chẳng đủ mà bậc trí giả thì có thừa, có thừa thì mắt sáng thông minh, thân thể nhẹ nhàng cường tráng, tuổi già vẫn như thanh niên, tuổi thanh niên thì càng mạnh. Do đó mà thánh nhân tu hành dưỡng sinh” (Hoàng đế nội kinh tố vấn – Thời thượng cổ)

04/09/2019

HÃY HỌC CÁCH THỞ ĐÚNG
Mật tông nói rằng: Mỗi lần thở ra là một cái chết, mỗi lần hít vào là một lần tái sinh, vì vậy chúng ta chết đi sống lại trong từng hơi thở.
Khi hơi thở ra hết thì tự dừng lại và khi hít vào xong cũng tự dừng lại, thời gian tự ngừng lại ấy rất ngắn nên bình thường không ai để ý đến. Nhưng thời điểm ngừng ấy có vai trò vô cùng quan trọng, Huyền Môn học cho rằng Hơi thở là cầu nối giữa ta, thân xác của ta với vũ trụ bên ngoài! Khi hơi thở ngừng thì phàm tâm dứt, cái tiểu ngã tan biến. Tại thời điểm đó, những điều bất ngờ, khó tin chợt đến.
Thông thương người ta nghĩ hơi thở đi vào sẽ tới phổi và đi ra từ phổi. Điều này chỉ đúng nếu xét theo phương diện bên ngoài! Từ rất xa xưa Huyền Môn học Phương Đông đã chỉ ra: Hơi thở vào, ra sẽ chạm đến trung tâm là huyệt Khí hải (hay Đan điền) ở dưới rốn một chút.
Chính tại nơi trung tâm sự sống của ta mà hơi thở đi vào và đi ra.
Với việc thở sâu thì quá trình hô hấp diễn ra ở từng tế bào của cơ thể chứ không phải chỉ ở hai lá phổi như hầu hết mọi người vẫn hiểu.
Phổi thực chất chỉ là một cái bơm, bơm không khí vào, ra. Lồng ngực có vai trò như cái xi lanh, cơ hoành như một piston. Khi thở ra thì cơ hoành nâng lên và hạ xuống khi hít vào. Cơ hoành nâng lên hay hạ xuống 1cm thì lồng ngực người bình thường có thể hít/đẩy được 250ml không khí. Mà cơ này có thể nâng lên hạ xuống 7cm! Vì vậy, cơ hoành là bộ phận hô hấp chính, đảm trách 80% sự thông khí. Thở bụng là cách thở mà cơ hoành nâng lên hạ xuống nhiều nhất do vậy sẽ tốt nhất và phù hợp nhất với sinh lý tự nhiên của con người.
Mỗi lần thở bụng sâu sẽ chạm vào trung tâm của sự sống, nên ta được sống trọn vẹn trong phút chốc, cuộc sống trở nên an lạc, hạnh phúc.
Trẻ nhỏ luôn thở bụng nên được sống với trung tâm sự sống của mình, do vậy trẻ luôn tràn trề hạnh phúc, sức sống sung mãn và luôn trong hiện tại, không quan tâm đến quá khứ, chẳng màng đến tương lai.
Trong khi người lớn lại có thói quen thở ngực, nên không đủ sâu để chạm tới trung tâm Rốn, vì vậy họ luôn sống trong ly tâm, bất an, thậm chí náo loạn.
Ngược lại, người nào thường xuyên thở sâu, sống ở nơi không khí trong lành, tức là cơ thể được cung cấp nhiều oxi và khí Prana thì thể năng lượng sẽ được thanh lọc, thuần khiết, phát triển... nên mạnh khỏe, sống lâu. Ngược lại, thở nông ở vùng ngực và bị đầu độc bởi sự ô nhiễm thì thể năng lượng sẽ hông thuần khiết, không trong sạch, không phát triển được nên người yếu đuối, không sống lâu.
Nguồn: sách HIỂU VỀ CHÍNH MÌNH - Ngô Đức Vượng

16/11/2017

Khai giảng khoá học bấm huyệt Diện Chẩn căn bản Cách tự chữa khỏi bệnh theo PP KCYĐ: Phần I Phải

Address

Quảng Nam
Quang Nam

Website

Alerts

Be the first to know and let us send you an email when Học Khí Công Y Đạo posts news and promotions. Your email address will not be used for any other purpose, and you can unsubscribe at any time.

Contact The Practice

Send a message to Học Khí Công Y Đạo:

Share

Share on Facebook Share on Twitter Share on LinkedIn
Share on Pinterest Share on Reddit Share via Email
Share on WhatsApp Share on Instagram Share on Telegram