Tuệ Thanh - Life coach

Tuệ Thanh - Life coach Coaching chữa lành. Tư vấn tình yêu - hôn nhân - gia đình

BUÔNG HAY GIỮ CŨNG ĐỀU PHẢI BẮT ĐẦU TỪ VIỆC CỨU MÌNH TRƯỚCCó những cuộc hôn nhân đã đi đến giới hạn của sự mệt mỏi. Cảm ...
18/11/2025

BUÔNG HAY GIỮ CŨNG ĐỀU PHẢI BẮT ĐẦU TỪ VIỆC CỨU MÌNH TRƯỚC

Có những cuộc hôn nhân đã đi đến giới hạn của sự mệt mỏi. Cảm xúc của bạn đã cạn kiệt, kết nối mối quan hệ không còn, giá trị chung cũng chẳng còn đủ để níu giữ nhưng vì những nỗi sợ nào đó, những vướng mắc nào đó, những trăn trở bên trong chưa rõ ràng khiến khiến bạn không dám buông xuống mối quan hệ. Và rồi bạn cứ tiếp tục gồng, tiếp tục cố trong sự mệt mỏi và kiệt sức.

Cũng có những bạn muốn hàn gắn sau biến cố ngoại tình. Đây là mong muốn chính đáng. Nhưng hàn gắn không phải là lao vào vá víu thật nhanh, càng không phải là cố nhanh nhanh chóng chóng đưa mọi thứ trở lại như cũ. Nếu bên trong ta vẫn là phiên bản cũ với những thiếu sót vô minh, bây giờ chúng ta chất thêm sự tổn thương của việc phản bội. Chúng ta đang ở hố sâu của bất an, sợ hãi thì làm sao chúng ta có thể hàn gắn, nếu cũng sẽ lại quay về quỹ đạo cũ mà thôi.

Vậy nên dù lựa chọn của bạn là hàn gắn hay buông thì cũng đều phải bắt đầu từ việc cứu lấy chính mình, chữa lành chính mình, tái sinh chính mình trước.

Hãy quay về để yêu thương lại bản thân, nâng đỡ chính mình, bồi đắp lại nguồn lực bên trong và trở thành một phiên bản mới rực rỡ hơn. Khi bạn mạnh mẽ, sáng rõ và tự tin, quyết định nào bạn chọn cũng sẽ là lựa chọn bình an nhất.

Hẹn gặp bạn trong buổi học số 2 tối nay về Buông - giữ đúng cách. Chúng ta sẽ học cách buông thế nào cho đúng, giữ thế nào cho đúng, và làm sao để không đánh mất mình trong bất kỳ lựa chọn nào. Buổi học sẽ hướng dẫn bạn từng bước hành động cụ thể để bạn bước đi vững vàng hơn trên hành trình của chính mình.

Tham gia nhóm zalo để nhận link zoom: https://zalo.me/g/hbmoqg103

Hẹn gặp lại bạn trong buổi học tối nay!

ĐỪNG ĐỂ LỜI NÓI TRONG LÚC CẢM XÚC CỦA ĐỐI PHƯƠNG QUYẾT ĐỊNH LỰA CHỌN VÀ MONG MUỐN CỦA BẠNCó rất nhiều người rơi vào một ...
18/11/2025

ĐỪNG ĐỂ LỜI NÓI TRONG LÚC CẢM XÚC CỦA ĐỐI PHƯƠNG QUYẾT ĐỊNH LỰA CHỌN VÀ MONG MUỐN CỦA BẠN

Có rất nhiều người rơi vào một sai lầm quen thuộc: họ để một câu nói trong lúc đối phương nóng giận, hoang mang hoặc đang rối bời cảm xúc định hình luôn tương lai mối quan hệ của mình. Chỉ một câu: “Anh hết tình cảm rồi”, “Anh không muốn làm gì nữa”, “Em cứ để mọi thứ yên như vậy đi”… là đủ khiến họ kết luận rằng mọi hy vọng đã hết, mọi cánh cửa đã đóng và mọi nỗ lực hàn gắn từ phía mình đều sẽ vô nghĩa.

Nhưng sự thật chưa bao giờ đơn giản như thế.

Khi một người vừa bị phát hiện ngoại tình, vừa đứng trước nỗi sợ mất mát, vừa chạm vào cảm giác tội lỗi, xấu hổ, hoảng loạn… thì lời họ nói ra phần lớn không phải là tiếng nói thật của trái tim mà là tiếng của cảm xúc. Họ nói để phòng vệ, để trốn tránh, để giữ thể diện, để giảm áp lực hoặc đơn giản chỉ để đẩy bạn ra xa vì họ chưa biết phải đối diện thế nào. Cái lời “hết tình cảm” đôi khi chỉ là câu nói được dẫn dắt bởi cảm xúc nhất thời, chứ không phản ánh điều họ thật sự muốn trong sâu thẳm.

Và ngay cả khi đó đúng là mong muốn thật của họ ở thời điểm hiện tại, thì nó vẫn chỉ là lựa chọn của họ. Còn bạn, bạn cần tỉnh táo quay về để hỏi: Mình thật sự muốn gì?

Nếu bên trong bạn vẫn còn mong muốn được hàn gắn, muốn cho bản thân một cơ hội để thấu hiểu chính mình, để làm rõ trái tim mình, để nhìn lại mối quan hệ đến tận cùng… thì bạn có quyền lựa chọn con đường đó. Bạn hành động không phải vì đối phương bảo còn hay hết tình cảm, mà vì bạn muốn làm rõ chính mình. Bạn muốn nhìn thấy kết quả từ sự chủ động của chính mình. Bạn muốn đi đến điểm cuối để sau này không phải sống trong tiếc nuối rằng: “Giá như hồi đó mình cố thêm chút nữa…”

Cuộc sống luôn thay đổi. Ngày trước họ yêu thương mình tha thiết nhưng hôm nay tình cảm họ đổi khác. Hôm nay họ nói hết tình cảm không có nghĩa tương lai cũng sẽ như thế. Nói vậy không phải để bạn hy vọng hay kỳ vọng, mà để bạn đừng dựa vào những gì họ nói trong lúc cảm xúc rối loạn mà buông xuôi lựa chọn và mong muốn của bản thân.

Mọi thứ đều có thể thay đổi và tái sinh. Bạn cứ hãy cho phép bản thân hành động tới tận cùng, dù kết quả cuối cùng là hàn gắn hay không, bạn vẫn có được một điều quý giá, đó là sự sáng rõ. Bạn sẽ không còn ở trong trạng thái hoang mang, mơ hồ, tự dằn vặt bản thân rằng nếu ngày đó mình đừng vội vàng dừng lại, nếu mình cố thêm một chút nữa có lẽ kết quả đã khác.

Vì vậy, đừng để lời nói của một người đang rối ren trong cảm xúc quyết định tương lai của bạn. Hãy quay về hỏi mình: Hiện tại mình muốn điều gì? Mình cần làm gì để đi đến tận cùng điều đó? Rồi cứ thế mà bước tiếp. Kết quả có thể không như mong đợi, nhưng chắc chắn nó sẽ cho bạn sự bình an của một người đã sống trọn với chính lựa chọn của mình.

WORKSHOP THÁNG 11: BUÔNG HAY GIỮ KHI BẠN ĐỜI NGOẠI TÌNHBUỔI HỌC 1: XÁC ĐỊNH ĐÍCH BUÔNG HAY GIỮKhi đối phương ngoại tình,...
17/11/2025

WORKSHOP THÁNG 11: BUÔNG HAY GIỮ KHI BẠN ĐỜI NGOẠI TÌNH

BUỔI HỌC 1: XÁC ĐỊNH ĐÍCH BUÔNG HAY GIỮ

Khi đối phương ngoại tình, nỗi đau lớn nhất không chỉ nằm ở sự phản bội, mà còn ở việc bạn không biết mình phải đi tiếp con đường nào. Giữ thì sợ tổn thương lặp lại. Buông thì sợ mất đi gia đình, mất đi những điều từng gắn bó. Và bạn đứng ở lưng chừng, vừa đau vừa hoang mang, không biết đâu mới là lựa chọn đúng.

✨ Buổi workshop này được thiết kế dành riêng cho những ai đang ở trong trạng thái mất kết nối, bị phản bội, đang loay hoay giữa hai chữ “buông” và “giữ”. Bạn không cần đưa ra quyết định ngay. Điều bạn cần trước tiên là nhìn thật rõ: mình đang ở đâu, mình mong muốn điều gì, và bản thân có đủ những nguồn lực gì để đi đến nơi mình muốn đến.

✅ NỘI DUNG CHÍNH CỦA BUỔI HỌC 1:
• Nhận diện tình trạng thật sự của mối quan hệ: mức độ đổ vỡ, mức độ kết nối, mức độ sẵn sàng của cả hai.
• Nhận diện sâu mong muốn của bản thân: Điều bạn mong muốn hiện tại cho mình, cho mối quan hệ là gì?
• Hiểu rõ nguồn lực của bản thân: cảm xúc, năng lượng, niềm tin, giới hạn – những điều bạn đang có và những điều còn thiếu.
• Xác định đích “buông hay giữ” tại thời điểm hiện tại: giúp bạn đưa ra quyết định dựa trên sự rõ ràng về mong muốn và nguồn lực của bạn chứ không phải quyết định bằng cảm xúc dẫn dắt.
Khi bạn có đích, đường đi mới sáng. Khi bạn rõ mình cần gì, bạn sẽ thôi chạy theo người khác và bắt đầu quay về với chính mình.

✅ THÔNG TIN WORKSHOP
• Thời gian: 20g – 22g, Thứ 3 ngày 18/11/2025
• Hình thức học: Trực tiếp qua Zoom

Nếu bạn đang ở giữa đoạn đường đau đớn và mờ mịt nhất, buổi workshop này sẽ giúp bạn có lại điểm tựa ban đầu: sự rõ ràng trong chính mình.

Tuệ Thanh mong được đồng hành cùng bạn trong hành trình tìm lại niềm tin vào con đường mà trái tim bạn xứng đáng được đi.

👉Tham gia nhóm zalo để nhận link zoom: https://zalo.me/g/hbmoqg103




LỜI XIN LỖI CỦA ĐỐI PHƯƠNG CÓ THỰC SỰ GIÚP BẠN CHỮA LÀNH?Khi bị phản bội, nhiều người tin rằng chỉ cần đối phương xin lỗ...
17/11/2025

LỜI XIN LỖI CỦA ĐỐI PHƯƠNG CÓ THỰC SỰ GIÚP BẠN CHỮA LÀNH?

Khi bị phản bội, nhiều người tin rằng chỉ cần đối phương xin lỗi, nhận lỗi, quay đầu… thì mình sẽ bớt đau. Nhưng thực tế lại không đơn giản như vậy.

Có người được đối phương xin lỗi rất chân thành, được nỗ lực hàn gắn đủ mọi cách, làm tất cả những yêu cầu do mình đặt ra. Có người còn nghĩ đủ mọi cách để thử thách sự chân thành của đối phương bằng việc yêu cầu chuyển toàn bộ tài sản sang tên mình hoặc các con để thể hiện trách nhiệm. Đối phương đáp ứng hết, nhưng rồi người tổn thương vẫn không hết đau. Nỗi ám ảnh vẫn còn, sự uất ức vẫn còn, cơn sân giận vẫn còn, và câu hỏi “tại sao lại đối xử với tôi như thế?” vẫn cứ vang lên trong lòng.

Có những trường hợp đối phương chọn im lặng, không thừa nhận, không xin lỗi. Người bị tổn thương chỉ mong một câu xin lỗi, một thái độ thừa nhận, một chút trách nhiệm từ đối phương để con tim tổn thương cảm thấy được an ủi, được xoa dịu, được nhìn thấy và thấu cảm. Nhưng chờ mãi cũng không nhận được tín hiệu quan tâm nào. Họ cứ hướng về đối phương với niềm tin rằng chỉ cần người kia thừa nhận thì trái tim tan nát của mình sẽ được chữa lành. Nhưng bạn có nhận ra không? Chính họ đang thiếu thốn nên mới đi tìm sự lấp đầy bên ngoài. Điều đó cho thấy họ cũng chưa biết cách yêu thương, chữa lành và lấp đầy cho chính họ, thì làm sao họ có thể chữa lành được cho bạn?

Có trường hợp khác, đối phương tha thiết xin lỗi, hứa hẹn, cam kết. Trái tim người tổn thương cảm thấy được xoa dịu, cảm động vì “đánh kẻ chạy đi chứ ai nỡ đánh kẻ chạy lại”. Ta tin. Ta mềm lòng. Rồi lại phát hiện họ không giữ lời. Họ tái phạm. Vòng lặp hứa hẹn – tái phạm cứ tiếp diễn lần 1, lần 2,… rồi lần n. Mỗi lần như vậy, trái tim người trong cuộc rách thêm một chút, niềm tin rụng thêm một phần. Còn đối phương, vì quen dần với nỗi sợ mất mát, có khi về sau họ thậm chí không còn xin lỗi, không còn hứa hẹn nữa.

Bạn thấy đấy. Không có lời xin lỗi nào có thể giúp bạn chữa lành ngay lập tức một tổn thương đã xảy ra. Càng không có sự chữa lành nào đến từ bên ngoài bạn cả. Nếu có, đó chỉ là sự nâng đỡ tạm thời. Thậm chí đôi khi lời xin lỗi còn làm chậm quá trình chữa lành, vì ta lầm tưởng rằng mọi thứ đã ổn.

Sự chữa lành thật sự chỉ có thể đến từ bên trong bạn, từ quyền năng và nguồn lực của chính bạn. Và nó cần thời gian, không gian để cân bằng và tái sinh. Hành trình này không thể vội vàng.

Chúc bạn đủ can đảm để đối diện và vượt qua những cảm xúc tổn thương lúc này. Hãy tin rằng mọi chuyện rồi sẽ qua, miễn là bạn đừng từ bỏ niềm tin vào chính mình.


BẠN MUỐN LÊN TIẾNG ĐỂ GIỮ RANH GIỚI HAY LÊN TIẾNG ĐỂ ĐÁNH MẤT GIÁ TRỊ CỦA BẠN?- Coach: Vấn đề hiện tại của em là gì?- Họ...
16/11/2025

BẠN MUỐN LÊN TIẾNG ĐỂ GIỮ RANH GIỚI HAY LÊN TIẾNG ĐỂ ĐÁNH MẤT GIÁ TRỊ CỦA BẠN?

- Coach: Vấn đề hiện tại của em là gì?
- Học viên: Em phát hiện chồng em nhắn tin với một người phụ nữ khác. Tin nhắn rủ đi uống cà phê, ăn uống. Em không biết như vậy có đủ để kết luận họ có tình cảm với nhau không.
- Coach: Và em đã phản ứng thế nào trước tình huống đó?
- Học viên: Em nói với chồng là giữa nam và nữ mà nhắn tin thân mật như vậy thì chắc chắn là có vấn đề. Em bảo anh nên giữ gìn hình ảnh, đừng làm ảnh hưởng đến gia đình và tiếng tăm với bạn bè, đồng nghiệp.
- Coach: Chồng em phản ứng ra sao?
- Học viên: Anh nói đó là quan hệ công việc. Đi ăn với nhiều người chứ không phải với một mình cô ấy.
- Coach: Chồng em là người thế nào?
- Học viên: Chồng em gia trưởng, hay áp đặt, quyết định mọi việc không chia sẻ, nóng tính, khó tính, kỹ tính, hay quát tháo, la mắng, chỉ trích.
- Coach: Hiện tại, em duy trì kết nối vợ chồng như thế nào?
- Học viên: Em vẫn bình thường, nhưng mỗi ngày em gửi cho chồng những video và bài viết về ngoại tình để cảnh báo.
- Coach: Chồng em phản ứng thế nào với việc đó?
- Học viên: Anh khó chịu. Anh bảo anh không thích em làm như vậy.
- Coach: Nếu tiếp tục hành xử như hiện tại, em hình dung kết quả mối quan hệ sẽ thế nào?
- Học viên: Chồng em sẽ chán.
- Coach: Em có muốn điều đó không?

Và câu trả lời tất nhiên là không. Đây là cách hành xử phổ biến của nhiều chị em khi rơi vào hoàn cảnh đối phương có biểu hiện phát sinh mối quan hệ bên ngoài.

Câu hỏi đặt ra là trong tình huống này mình có nên lên tiếng hay không?

Câu trả lời là: có. Nhưng cách lên tiếng mới là thứ quyết định tương lai của mối quan hệ.

Chúng ta có thể lên tiếng để thiết lập ranh giới và giá trị của mình. Hoặc chúng ta lên tiếng để vô tình đẩy mối quan hệ đi xuống, khiến đối phương kháng cự, chống chế, đóng lại mọi cơ hội kết nối.

Ba điều mà rất nhiều người thường mắc phải khi lên tiếng:

- Quy kết sự việc trên cơ sở không rõ ràng.
- Nói lời kết tội, răn đe mang tính giáo huấn.
- Kiểm soát hành vi của đối phương bằng nhiều hình thức: thường xuyên gọi điện, nhắn tin, kiểm tra vị trí, gửi các video, bài viết, lời cảnh báo liên tục…

Cách phản ứng này khiến bản năng phòng vệ của đối phương trỗi dậy. Họ sẽ chống đỡ, giải thích, chối bỏ, và khó chịu với sự kiểm soát đó. Khi họ phòng vệ, não bộ họ đóng lại, họ không còn lắng nghe nữa. Còn về phía bạn sẽ để lại hình ảnh trong mắt đối phương một phiên bản nóng vội, bất an, thiếu niềm tin vào giá trị bản thân.

Vậy lên tiếng như thế nào mới là đúng?

Chúng ta không cần nói nhiều, chỉ nói đúng điều cần nói. Trong tình huống này, sự lên tiếng phù hợp có thể là:
“Qua tin nhắn này, em chưa thể kết luận bất kỳ điều gì giữa anh và cô ấy. Nhưng với tư cách là một người vợ, khi đọc những tin nhắn như vậy, em cảm thấy buồn và tủi thân. Em mong là mình sẽ không gặp lại những tin nhắn tương tự như vậy thêm một lần nào nữa.”

Và dừng lại ở đó.

Không kết tội.
Không giáo huấn.
Không răn đe.
Không kiểm soát.

Bạn chỉ nói cảm xúc thật của mình và ranh giới của mình. Phần còn lại để họ tự đối diện với chính họ.

Chính sự điềm tĩnh đó mới khiến đối phương phải suy ngẫm.
Chính sự rõ ràng đó mới nâng giá trị của bạn.
Chính sự trưởng thành đó mới tạo nên ranh giới mạnh mẽ mà không cần lớn tiếng.

Lên tiếng là một năng lực.
Lên tiếng đúng cách là một chiều sâu nội lực.

Nó đòi hỏi bạn có năng lực làm chủ cảm xúc, biết quan sát bản thân, nhận diện cảm xúc thật, chọn lọc điều cần nói và giữ gìn phẩm giá khi đối diện tình huống khiến mình tổn thương.

Khi bạn làm được điều đó, bạn giữ được ranh giới, giữ được sự bình an bên trong và tạo ra cơ hội để tình yêu có thể phục hồi trên nền tảng trưởng thành hơn.

CŨNG LÀ ĐỘC LẬP NHƯNG TÂM THẾ HOÀN TOÀN KHÁCCó những mối quan hệ mà suốt nhiều năm trời, mỗi lần bạn chia sẻ điều gì đó,...
15/11/2025

CŨNG LÀ ĐỘC LẬP NHƯNG TÂM THẾ HOÀN TOÀN KHÁC

Có những mối quan hệ mà suốt nhiều năm trời, mỗi lần bạn chia sẻ điều gì đó, đối phương không lắng nghe. Mỗi khi bàn bạc một kế hoạch chung, họ phớt lờ hoặc không hợp tác. Mỗi khi cần sự hỗ trợ, họ thản nhiên để bạn tự xoay xở. Và rồi lâu dần, bạn quen với việc tự giải quyết mọi thứ. Cuộc sống vẫn vận hành, trách nhiệm của ai người ấy làm, tưởng như mọi thứ đều ổn. Mối quan hệ tồn tại, nhưng không có sự gắn kết thật sự.

Cho đến khi biến cố hôn nhân xảy ra, đặc biệt là khi xuất hiện người thứ ba. Lúc này bạn mới vội vàng đi tìm nguyên nhân. Và bạn nhận ra điều mà trước đây mình không thấy: bạn đã sống trong một hôn nhân độc lập tách biệt, nơi mỗi người một thế giới riêng, không thấu hiểu, không kết nối sâu sắc. Chính sự tách biệt ấy là gốc rễ khiến mối quan hệ dần trượt xa mà bạn không hay biết.

Và để chữa lành nguyên nhân này, giải pháp không phải là lao vào sửa chữa ngay lập tức. Không phải cố gắng kết nối bằng mọi giá. Không phải trước đây ngủ riêng, bây giờ bạn vội vã xách gối chạy sang để mong kéo lại sự thân mật. Một thói quen được hình thành từ nhiều năm không thể thay đổi trong một buổi tối. Nếu trước đây bạn quen tự làm mọi thứ, thì bây giờ muốn làm chung với đối phương, cũng phải bắt đầu từng bước nhỏ, từ những thay đổi rất chậm và rất thật.

Vậy nên giải pháp cốt lõi vẫn là quay về chính mình. Nhìn xem trong hành trình vừa qua, mình đã thiếu điều gì trong khả năng kết nối, mình có thể cải thiện điều gì trong khả năng thấu hiểu, và mình có thể làm tốt hơn điều gì nằm trong quyền chủ động của mình. Đó là phần ta có thể chịu trách nhiệm và thay đổi.

Nhiều học viên thắc mắc: “Nếu như vậy thì có gì khác đâu, trước đây tôi cũng tự giải quyết mà.” Khác rất nhiều. Trước đây bạn tự giải quyết trong sự vô thức, bạn sống trong tình trạng không thấy biết, tin rằng mọi thứ vẫn ổn. Còn bây giờ bạn tự giải quyết trong sự tỉnh thức, thấy biết và hiểu rõ rằng mối quan hệ đang có vấn đề. Trước đây bạn độc lập trong sự tách biệt. Bây giờ bạn độc lập trong sự thấu hiểu và trưởng thành. Trước đây bạn làm mọi thứ vì không cần ai bên cạnh. Bây giờ bạn làm vì bạn chọn chữa lành chính mình, để mở ra một khả năng kết nối mới.

Cũng là tự hành động, nhưng tâm thế đã hoàn toàn khác. Và chính sự khác biệt ấy mới tạo ra cơ hội để thay đổi kết quả.

Chúc bạn đủ bình an để từng bước quay về, nhìn sâu, và xây dựng lại sự kết nối từ bên trong mình trước.


BẠN CÓ ĐANG BUÔNG TRONG SỰ HY VỌNG?Nhiều người nghĩ rằng mình đã buông, nhưng thật ra chỉ là đang “tạm buông” trong nỗi ...
14/11/2025

BẠN CÓ ĐANG BUÔNG TRONG SỰ HY VỌNG?

Nhiều người nghĩ rằng mình đã buông, nhưng thật ra chỉ là đang “tạm buông” trong nỗi chờ đợi rằng một ngày nào đó, người kia sẽ quay về, sẽ thay đổi, sẽ nhận ra giá trị của mình. Nhưng đó không phải là buông, đó là sự hy vọng khoác chiếc áo của buông bỏ.

Một học viên đang đồng hành trong lộ trình chuyên sâu 1-1. Bạn ấy bị lệ thuộc tình cảm, cảm xúc vào chồng. Dù chồng lạnh nhạt, phũ phàng, bạn ấy vẫn không ngừng đuổi theo, không chịu nổi khi anh im lặng. Bạn chủ động nhắn tin, chủ động gõ cửa phòng dù anh không mở.

Và rồi bạn ấy được hướng dẫn cách để dừng lại, ngưng đuổi theo, và bạn đã làm được.

Tuy nhiên, trong sâu thẳm, bạn vẫn nuôi niềm tin và hy vọng biết đâu một ngày nào đó chồng sẽ thay đổi, quay lại đối xử tốt và hàn gắn với bạn ấy. Ai ở trong hoàn cảnh ấy cũng sẽ có những kỳ vọng như thế, đó là tâm lý rất bình thường. Tuy nhiên, nếu bạn thiếu tỉnh thức để nhìn thẳng vào thực tế, vào sự thật, thì chính sự kỳ vọng ấy có thể làm bạn mỏi mòn và suy kiệt.

Khi bạn còn kỳ vọng, bạn vẫn đang để tâm trí mình sống trong ngày mai. Hôm nay bạn đau, bạn lại tự nhủ: “Ngày mai biết đâu sẽ khác.” Rồi ngày mai trôi qua, bạn lại chờ thêm một ngày khác. Bạn không sống với hiện tại, bạn sống trong ảo tưởng của một điều chưa đến.

Khi bạn còn kỳ vọng, bạn cũng sẽ nhạy cảm với mọi hành vi của đối phương. Một tin nhắn, một lần họ về trễ, một đêm họ ở lại đâu đó… đều có thể khiến bạn rơi vào vòng xoáy của suy diễn và đau đớn. Nhưng nếu bạn thật sự chọn buông, nghĩa là xem như mối quan hệ này đã kết thúc, xem họ không còn là của mình, thì lúc đầu bạn sẽ khó chấp nhận. Bạn sẽ hụt hẫng, chới với, sợ hãi khi nghĩ tới viễn cảnh kết thúc mối quan hệ, viễn cảnh họ không còn thuộc về mình, viễn cảnh họ có cuộc sống mới… Bạn sẽ rất đau, nhưng đó là nỗi đau đưa bạn tái sinh thành phiên bản mới, phiên bản của sự không lệ thuộc, phiên bản của tự do.

Để làm được điều đó, hãy bắt đầu bằng việc nhìn thẳng vào sự thật. Thay vì để tâm trí bạn nuôi dưỡng hoài niệm đẹp, hãy viết ra từng điều khiến bạn đau khổ trong mối quan hệ này. Hãy thành thật với chính mình: họ đã từng làm gì khiến bạn tổn thương? Họ có tôn trọng bạn không? Có bạo lực bằng lời nói, bằng im lặng, bằng hành vi không? Mỗi ngày, chỉ cần viết ra 1–3 điều thôi, để tâm trí bạn dần nhận ra rằng mối quan hệ này không đẹp như tâm trí bạn vẫn hoài niệm.

Khi bạn liên tục nhắc mình về sự thật ấy, tâm trí sẽ bắt đầu thiết lập một niềm tin mới rằng “mọi thứ đã kết thúc”. Dù bạn vẫn sống trong cùng một ngôi nhà, nhưng bên trong, bạn đã tách mình ra khỏi sự lệ thuộc. Bạn không còn để cảm xúc của mình bị kéo đi bởi những hành vi của họ.

Buông thật sự không phải là rời đi, mà là rời khỏi mối quan hệ trong tâm trí. Là khi bạn thôi kỳ vọng vào một phép màu, mà bắt đầu nhìn vào hiện thực, tin vào sức mạnh của chính mình, sức mạnh để sống, để bình an, để tự đứng vững mà không cần ai khác định nghĩa giá trị cho mình.

Chúc bạn hôm nay đủ dũng cảm để chọn buông thật sự từ trong tâm, điều mang lại sự tự do và an yên từ bên trong.

IM LẶNG KHÔNG PHẢI ĐỂ PHỚT LỜSau bài viết “Hãy tập trung vào lựa chọn của chính mình”,  có một số học viên thắc mắc rằng...
13/11/2025

IM LẶNG KHÔNG PHẢI ĐỂ PHỚT LỜ

Sau bài viết “Hãy tập trung vào lựa chọn của chính mình”, có một số học viên thắc mắc rằng: “Mình vẫn biết họ còn qua lại với người kia, vậy chẳng lẽ mình cứ làm lơ hả Tuệ Thanh?”

Không, chúng ta không làm lơ, mà là chúng ta im lặng để tái sinh.

Im lặng không phải là phớt lờ, cũng không có nghĩa là chấp nhận để mọi chuyện tiếp diễn như vậy. Chúng ta im lặng vì hiểu rằng, tại thời điểm hiện tại, mối quan hệ này đang ở giai đoạn sửa chữa và tái tạo. Mà trong giai đoạn đầu của bất kỳ hành trình chữa lành nào, điều duy nhất ta có thể làm chính là tập trung vào những gì bản thân có khả năng hành động.

Ta không thể kiểm soát người khác, nhưng ta có thể kiểm soát chính mình. Ta không thể bắt họ thay đổi, nhưng ta có thể chọn cách trở nên vững vàng và tự tin hơn. Bởi vì chỉ khi ta đủ bình an bên trong, thì lời nói của ta mới trở thành ranh giới, quan điểm, và lựa chọn chứ không phải là công cụ để kiểm soát, chỉ trích hay thoả mãn cái tôi chứng minh rằng “ta đã biết”.

Vậy nên, tại thời điểm này, chúng ta im lặng là có chủ đích. Giống như một vết thương đang lành da, nếu ta cứ liên tục gãi vì ngứa ngáy, vết thương sẽ lại rách, lại chảy máu, và chẳng bao giờ liền sẹo được. Còn khi ta dừng lại, kiên nhẫn để vết thương tự phục hồi, cơ thể sẽ dần tái sinh.

Trong giai đoạn này, hãy để tâm mình quay về, tập trung vào những gì bản thân cần chữa lành và thay đổi. Hãy nhìn lại xem, qua sự việc vừa rồi, ta đã học được điều gì, nhận ra điều gì về chính mình, đâu là những thiếu sót cần khắc phục, đâu là điều cần vun bồi lại trong nội tâm.

Rồi khi bạn đã làm hết sức mình, khi bạn biết mình đã hành động với tất cả tình thương, sự chân thành và trách nhiệm mà đối phương vẫn không thay đổi, vẫn không còn phù hợp, thì lúc ấy, bạn có quyền chọn cho mình một hướng đi mới.

Bởi nếu bạn đã đi hết con đường và thấy rằng nơi đó không có đích, bạn sẽ đủ sáng suốt để chuyển hướng. Còn nếu bạn chưa từng đi, mà chỉ dừng lại vì sợ hãi, vì ức giận, vì bất cần thì khi bình tâm lại trong lòng bạn sẽ có sự hoài nghi: “Giá mà mình cố thêm chút nữa…”

Thế nên, đừng vội kiểm soát, đừng vội vàng tìm cách đưa mọi thứ về quỹ đạo cũ. Hãy để thời gian, sự kiên nhẫn và quá trình tự chữa lành của bạn làm phần việc cần làm. Khi bạn trở thành một phiên bản mới vững vàng, sáng rõ và biết yêu chính mình thì mối quan hệ này, dù đi đến đâu, cũng sẽ được tái sinh trong một năng lượng mới.

Chúng ta im lặng không phải để né tránh.
Chúng ta im lặng để học cách lắng nghe sự thật bên trong mình.
Và khi đủ chín, sự im lặng ấy sẽ hóa thành sức mạnh.

Chúc bạn bình an trong hành trình tái sinh của chính mình.


HÃY TẬP TRUNG VÀO LỰA CHỌN CỦA CHÍNH MÌNHKhi bạn chọn ở lại để hàn gắn, có thể bạn đã mở lòng đón nhận sự kết nối từ đối...
12/11/2025

HÃY TẬP TRUNG VÀO LỰA CHỌN CỦA CHÍNH MÌNH

Khi bạn chọn ở lại để hàn gắn, có thể bạn đã mở lòng đón nhận sự kết nối từ đối phương. Nhưng rồi, đâu đó trong lòng lại có sự nghi ngờ: “Liệu họ có thật sự muốn kết nối lại hay họ làm vậy để đánh lạc hướng sự nghi ngờ của mình?”

Đấy là phản ứng rất tự nhiên của một trái tim đã và đang tổn thương. Nhưng nếu cứ mãi bám vào việc tìm hiểu lý do vì sao người kia làm thế, bạn sẽ bị mắc kẹt trong mớ hỗn độn không có lời giải thoả đáng khiến bạn càng trở nên bất an.

Dù họ chủ động vì lý do gì, thì đó vẫn là con đường họ lựa chọn. Và chỉ có họ mới là người chịu trách nhiệm với lựa chọn của chính họ. Còn lựa chọn của bạn là muốn hàn gắn thì hãy tập trung vào lựa chọn của chính mình.

Hãy đón nhận mọi thứ như nó đang là. Đừng vội đánh giá, cũng đừng cố bóc tách ý nghĩa của từng hành vi. Bởi vì càng cố, bạn càng rời xa khỏi chính mình. Mỗi khi tâm trí bị kéo vào những câu hỏi “vì sao họ làm vậy”, bạn hãy nhẹ nhàng trở về với câu hỏi: “Tôi chọn điều này vì điều gì?”

“Hãy tử tế với nhau. Thà phạm lỗi với sự hiền hòa còn hơn làm nên điều kỳ diệu bằng lòng nhẫn tâm.” Câu nói của Mẹ Teresa nhắc nhở chúng ta rằng, lỡ chúng ta có tin nhầm thì cũng hãy tự hào vì mình đã chọn sống tử tế. Nghi ngờ không khiến ta an toàn hơn và mạnh mẽ hơn, nó chỉ khiến ta trở nên bất ổn, bất an và rối rắm.

Vậy nên, tại thời điểm hiện tại, nếu bạn đã chọn giữ thì hãy cứ chọn tin, chọn yêu, chọn hàn gắn nếu đó thật sự là điều bạn mong muốn. Chỉ cần bạn rõ ràng và trung thực với lựa chọn của chính mình. Đừng bận lòng về lựa chọn của người khác, vì họ có con đường riêng để học bài học của họ. Còn nếu đi mãi một con đường mà không thấy đích thì ít ra cũng cho bạn đủ trải nghiệm để bạn yên tâm chuyển hướng đi mới.

Chúc bạn hôm nay đủ vững vàng với lựa chọn của chính mình.

HỆ MIỄN DỊCH CỦA TÂM HỒNCũng như cơ thể, tâm hồn mỗi người đều có một “hệ miễn dịch” riêng. Nó giúp ta đối diện, thích n...
26/10/2025

HỆ MIỄN DỊCH CỦA TÂM HỒN

Cũng như cơ thể, tâm hồn mỗi người đều có một “hệ miễn dịch” riêng. Nó giúp ta đối diện, thích nghi và vượt qua những biến cố trong đời. Nhưng khác với cơ thể, hệ miễn dịch của tâm hồn không thể rèn luyện bằng thuốc hay dinh dưỡng, mà được nuôi dưỡng qua chính những trải nghiệm cảm xúc dù là tổn thương hay hạnh phúc.

Nếu một người lớn lên trong môi trường đầy mâu thuẫn, chứng kiến ba mẹ cãi vã, bị chỉ trích, bị so sánh hay tẩy chay… thì tùy theo nội lực, tâm hồn ấy có thể trở nên mạnh mẽ hoặc lại mang theo những vết tích sâu thẳm. Những vết thương ấy nếu vượt quá sức chịu đựng sẽ khiến tâm hồn yếu đi, sinh ra sợ hãi, thu mình hoặc lặp lại mô thức tổn thương trong hiện tại.

Nhưng ở chiều ngược lại, những ai lớn lên trong môi trường quá thuận lợi, ít va vấp, được yêu thương và che chở đủ đầy, đôi khi lại thiếu đi khả năng thích nghi khi cuộc sống đổi thay. Họ chưa từng phải “tự đứng dậy”, nên khi biến cố đến, tâm hồn dễ chao đảo, dễ rơi vào cảm giác bất lực và hoang mang.

Vậy nên, cả hai cực đoan quá nhiều tổn thương hay quá nhiều thuận lợi đều khiến hệ miễn dịch tâm hồn mất cân bằng. Một tâm hồn khỏe mạnh không phải là tâm hồn chưa từng đau, mà là tâm hồn biết cách tự chữa lành, biết học từ nỗi đau để nuôi dưỡng sức đề kháng bên trong.

Chúng ta không thể quay lại để thay đổi tuổi thơ, nhưng có thể quay về để nuôi dưỡng phần tâm hồn ấy, phần từng tổn thương hoặc phần chưa kịp lớn lên vì được bao bọc quá kỹ. Khi ta biết lắng nghe, ôm ấp và chữa lành chính mình, ta đang từng bước khôi phục lại hệ miễn dịch của tâm hồn.

Và rồi, dẫu cuộc sống còn nhiều bất toàn, ta vẫn có thể đứng vững, bởi bên trong ta là một tâm hồn đã học cách tự chữa lành, tự hồi sinh và tự tin yêu trở lại.

Chúc bạn hôm nay đủ dịu dàng để lắng nghe chính mình, và đủ can đảm để bắt đầu hành trình nuôi dưỡng “hệ miễn dịch” cho tâm hồn mình.




RANH GIỚI GIỮA YÊU MÌNH VÀ YÊU NGƯỜI ĐÚNG CÁCHTrong hành trình yêu, rất nhiều người trong chúng ta từng rơi vào một tron...
25/10/2025

RANH GIỚI GIỮA YÊU MÌNH VÀ YÊU NGƯỜI ĐÚNG CÁCH

Trong hành trình yêu, rất nhiều người trong chúng ta từng rơi vào một trong hai cực. Một bên là yêu người đến mức đánh mất chính mình, hy sinh, cho đi, chịu đựng, chỉ mong được trân trọng nhưng cuối cùng lại chỉ nhận về tổn thương. Bên còn lại là khi đã tổn thương quá nhiều, ta bắt đầu sợ cho đi. Ta thu mình lại, sống sòng phẳng, tính toán từng chút một, sợ rằng nếu mình cho thêm, mình sẽ lại bị lợi dụng. Cả hai hướng ấy, một bên là cho đi không giới hạn, bên kia là khép chặt để bảo vệ mình đều khiến tình yêu không thể chạm đến sự an lành.

Bởi trong một mối quan hệ, nếu mọi thứ trở nên chi ly, rạch ròi và sòng phẳng như một cuộc trao đổi, tình yêu sẽ không còn sức sống. Nhưng nếu ta chỉ mãi hy sinh mà quên mất mình cũng cần được tôn trọng, tình yêu ấy cũng sẽ sớm cạn kiệt. Vậy, đâu là ranh giới giữa yêu mình và yêu người cho đúng cách?

Ranh giới ấy nằm ở năng lực linh động của trái tim có trí tuệ. Là khi ta biết lúc nào nên cho đi và lúc nào cần thu hồi năng lượng. Là khi ta có thể bao dung với những giới hạn của người khác mà không làm tổn hại đến giá trị của chính mình. Là khi ta biết cảm hóa bằng tình thương, chứ không phải để người khác lợi dụng lòng tốt. Và quan trọng nhất, là khi ta biết yêu người mà vẫn không đánh mất chính mình.

Mọi năng lực đều cần được rèn luyện và trau dồi. Cũng như một cơ bắp, nếu không được vận dụng thì sẽ yếu đi. Năng lực yêu thương đúng cách cũng vậy nó chỉ lớn dần khi ta học cách quan sát bản thân, điều chỉnh, và thực hành mỗi ngày. Ta sẽ sai, sẽ vấp, sẽ đau, nhưng mỗi lần đứng dậy là một lần ta hiểu hơn về mình, và yêu thương một cách sáng suốt hơn. Không ai sinh ra đã biết yêu đúng, nhưng ai cũng có thể học cách yêu có trí tuệ chỉ cần đủ kiên nhẫn để luyện tập chính mình.

Bởi tình yêu đích thực không đến từ bản năng, mà từ sự tỉnh thức. Và chỉ khi ta biết yêu thương mình một cách sáng suốt, ta mới thật sự biết cách yêu người một cách bền vững.

Chúc bạn hôm nay đủ bình tĩnh để lắng nghe trái tim mình, và đủ sáng suốt để yêu thương đúng cách.




CUỐI CÙNG AI RỒI CŨNG MƯU CẦU TÌM VỀ SỰ BÌNH ANMấy nay trên mạng đang rầm rộ câu chuyện của một “đại gia” ở Thanh Hóa ru...
20/10/2025

CUỐI CÙNG AI RỒI CŨNG MƯU CẦU TÌM VỀ SỰ BÌNH AN

Mấy nay trên mạng đang rầm rộ câu chuyện của một “đại gia” ở Thanh Hóa ruồng rẫy vợ con, vì lợi ích cá nhân mà âm mưu tẩu tán toàn bộ tài sản chung thành tài sản riêng. Câu chuyện khiến cộng đồng mạng phẫn nộ, lên án gay gắt sự đê tiện của người chồng, và xót thương cho người vợ cùng các con.

Không rõ sự thật câu chuyện ấy đến đâu, nhưng khi đọc, tôi chợt nhớ đến một câu chuyện tương tự của một chị đồng nghiệp thời tôi mới ra trường. Chị làm thủ quỹ trong một ngôi trường nhỏ, còn anh là giám đốc ngân hàng của huyện. Gia đình chị ngày ấy được xem là kiểu mẫu, ai ai cũng ngưỡng mộ. Cả hai đều đẹp theo kiểu trai tài gái sắc. Anh chị yêu nhau từ thuở học sinh. Chị kể, ngày ấy anh đi học xa, nhớ chị quá, anh phải trốn học về chỉ để gặp chị. Hai cô con gái của anh chị đẹp như tranh. Trên gương mặt chị luôn là nụ cười rạng rỡ. Tôi dạy cùng trường với chị được một năm thì chuyển vào Nam. Bẵng đi một thời gian, tôi nghe tin anh chị ly hôn, một cuộc ly hôn khiến cả huyện xôn xao.

Người ta kể, để chuẩn bị cho kế hoạch ly hôn, anh đã viết một tờ giấy giả mang danh “lời thầy bói phán” rằng: “Nếu vợ chồng còn quan hệ với nhau, chồng sẽ chết.” Anh cố tình giấu tờ giấy ở nơi chị dễ thấy. Khi đọc, chị lo sợ, rồi chọn “kiêng” để tránh rủi ro cho chồng. Và chính điều đó trở thành lý do anh đưa ra trước tòa: rằng vợ chồng không còn quan hệ vợ chồng. Ngoài lý do ấy, anh không thể tìm được điều gì để ly hôn chị.

Trước khi đệ đơn, anh đã kịp bán hết tài sản chung. Chị kể, mảnh đất đầu tiên anh đưa chị ký ủy quyền là mảnh đất hai vợ chồng góp cùng một người bạn. Người bạn đó cần tiền chữa bệnh cho bố, nên nhờ vợ chồng chị đồng ý bán để xoay xở. Chị cẩn thận đọc kỹ bản ủy quyền trước khi ký. Nhưng hôm sau, anh nói hồ sơ sai sót, cần ký lại. Chị đọc lướt trang đầu, thấy thông tin giống hệt bản cũ, nên ký một loạt. Chị không ngờ rằng những trang sau lại chứa thông tin về những tài sản khác.

Khi ra tòa, chị mới ngã ngửa mọi tài sản chung đã bị tẩu tán. Chị và hai con chỉ được chia vỏn vẹn một khoản tiền nhỏ so với tổng tài sản của gia đình. Đau đớn, nhưng chị không chọn đấu tranh. Chị bảo, khi người ta đã tính toán đến mức đó thì đấu tranh chỉ khiến tổn hại thêm cả thể chất, tinh thần, và cả tương lai của các con. Thế là chị cùng hai con rời quê, cầm số tiền ít ỏi vào thành phố, mua một căn nhà nhỏ xa trung tâm đủ để sống, rời xa vùng quê chứa nhiều ký ức yêu thương nhưng cũng đầy tổn thương.

Rồi thời gian trôi, hai con chị trưởng thành, học hành đỗ đạt, có gia đình hạnh phúc, định cư ở hai quốc gia khác nhau. Mỗi năm, chị luân phiên sống ở ba nơi, sang thăm con gái lớn, về Việt Nam vui vầy cùng bạn bè, rồi lại sang với con gái nhỏ. Các con yêu thương, đưa chị đi đây đó, tận hưởng cuộc sống. Và trên gương mặt ấy, vẫn là nụ cười rạng rỡ như thuở nào.

Hai câu chuyện, hai bài học khác nhau. Cuộc sống đôi khi cần sự đấu tranh để bảo vệ quyền lợi và công bằng. Nhưng cũng có những cuộc đấu tranh khiến ta mệt mỏi, mất an yên, đặc biệt là khi đối diện với sự toan tính, âm mưu và thủ đoạn đã được chuẩn bị sẵn. Khi sự tử tế đã bị tha hóa, có lúc điều khôn ngoan nhất là chấp nhận đánh đổi lợi ích vật chất để bảo toàn sự bình an trong tâm hồn.

Bởi suy cho cùng, đích đến của mỗi chúng ta vẫn là bình an. Và điều đó chỉ có được khi ta biết buông đúng lúc những gì đã không còn xứng đáng để giữ.

PS: CHÚC TẤT CẢ CÁC MẸ, CÁC CHỊ, CÁC EM ĐỀU LÀ NHỮNG ĐOÁ HOA RỰC RỠ CỦA CHÍNH MÌNH

NGÀY PHỤ NỮ VIỆT NAM YÊU THƯƠNG!

Address

May Park Avenue
Melbourne, VIC

Telephone

+61435890789

Website

Alerts

Be the first to know and let us send you an email when Tuệ Thanh - Life coach posts news and promotions. Your email address will not be used for any other purpose, and you can unsubscribe at any time.

Contact The Practice

Send a message to Tuệ Thanh - Life coach:

Share

Share on Facebook Share on Twitter Share on LinkedIn
Share on Pinterest Share on Reddit Share via Email
Share on WhatsApp Share on Instagram Share on Telegram

Category