21/05/2025
“Chuyến xe nhân sự” – Câu chuyện ai cũng từng đi qua, nhưng ít người dám kể.
Tôi từng ngồi lặng lẽ trong phòng họp, sau khi một nhân sự chủ chốt gửi đơn nghỉ việc.
Một người mà tôi đã đặt rất nhiều kỳ vọng.
Chúng tôi từng cùng nhau mừng đơn hàng đầu tiên, từng ở lại muộn để sửa thảo luận về Sales.
“Vậy mà..., bất ngờ một hôm tôi nhận một lời nhắn chia tay vỏn vẹn 2 dòng”
Tôi tự hỏi:
"Tại sao người ta rời đi? Mình đã làm sai điều gì?"
Rồi tôi nhớ đến một câu nói cũ:
“Doanh nghiệp giống như một chuyến xe buýt. Luôn có người lên và người xuống ở mỗi trạm.”
Nghe thì nhẹ nhàng… nhưng người ngồi ghế lái mới hiểu:
Mỗi lần có người xuống xe, là một lần phải chia tay.
Bạn có thể là một “bác tài” đầy kinh nghiệm,
Nhưng nếu xe quá cũ, không khí ngột ngạt, phụ xe cau có – liệu ai muốn ở lại?
📌 Tôi bắt đầu học cách lắng nghe.
📌 Không phải để phản hồi, mà để hiểu họ thực sự cần gì.
📌 Tôi học cách xây dựng văn hóa – không phải khẩu hiệu – mà là trải nghiệm mỗi ngày.
Tôi nhận ra:
Người giỏi không cần giữ, chỉ cần đủ lý do để họ muốn ở lại.
Còn bạn thì sao?
Bạn đang là ai trên chuyến xe của chính mình?
Bác tài tận tụy? Người khách đang lặng lẽ tìm điểm xuống? Hay người mới vừa bước lên với nhiều kỳ vọng?
Dù là ai – hãy nhớ rằng:
Chuyến xe nhân sự chỉ thực sự vững vàng khi mỗi người đều cảm thấy mình được trân trọng.