06/10/2025
Chủ Nhật rảnh tìm báo đọc nhìn thấy người quen . Người anh – nhân chứng của lịch sử
Anh là một trong những người lính từng đi qua cuộc chiến tranh biên giới năm 1978 – cuộc chiến bảo vệ Tổ quốc và giúp nhân dân Cam-pu-chia thoát khỏi họa diệt chủng. Vợ chồng Mình cũng có lần được nghe anh kể chuyện về cuộc chiến tranh này. Trong ký ức của anh, những tháng ngày khói lửa nơi biên giới vẫn còn in đậm: những đêm hành quân giữa rừng, những đồng đội ngã xuống khi tuổi đời còn rất trẻ, và cả những khoảnh khắc im lặng đến nghẹn lòng sau mỗi trận đánh. Anh ít nói về quá khứ, chỉ kể bằng ánh mắt trầm ngâm và giọng nói nhỏ nhẹ, giản dị như chính con người anh.
Rời quân ngũ, anh trở về Buôn Ma Thuột lập gia đình với đôi bàn tay chai sạn và tấm lòng hiền lành, thật thà. Anh làm nông, ngày hai buổi gắn bó với ruộng rẫy. Chị – người vợ tảo tần – buôn bán ngoài chợ, lúc bán cá, khi bán rau, bán bánh mì. khi nắng gắt cũng như lúc mưa dầm. Hai vợ chồng âm thầm, chịu thương chịu khó, nuôi ba đứa con ăn học thành người. Và rồi, như phần thưởng cho sự nhẫn nại và hy sinh, cả ba đứa con đều bước chân vào ba trường đại học danh giá.
Nhìn anh bây giờ, chẳng ai nghĩ người nông dân lam lũ ấy từng là nhân chứng của một thời oanh liệt. Trong dáng vẻ bình dị ấy là cả một chặng đường đời nhiều thử thách – từ người lính chiến trở về làm nông, từ gian khổ mà vươn lên bằng niềm tin và tình thương của một người cha.
Anh không có huân chương nào lấp lánh, chỉ có đôi mắt hiền, bàn tay nứt nẻ, và một gia đình hạnh phúc – đó chính là phần thưởng quý giá nhất cho một đời người từng đi qua chiến tranh. Anh chính là ĐỖ CHÍ NAM một nhân chứng lịch sử trong câu chuyện sau.