30/11/2025
📰 KHI TÔI – MỘT BÁC SĨ NGOẠI KHOA, ĐÃ HOÀN TẤT THẠC SĨ VÀ CKII
BỊ XEM NHẸ HƠN MỘT CHỨNG CHỈ NGẮN HẠN
Hơn 17 năm hành nghề – từ năm 2007 đến nay – tôi chưa bao giờ nghĩ sẽ có ngày mình phải đứng ra giải thích rằng: “Tôi thực sự biết phẫu thuật nội soi.”
Thế nhưng chuyện ấy đã xảy ra.
Hôm qua, cơ quan bảo hiểm yêu cầu tôi và đồng nghiệp phải xuất trình đầy đủ “chứng chỉ phẫu thuật nội soi cơ bản và nâng cao”, nếu không, các ca phẫu thuật của chúng tôi sẽ không được thanh toán BHYT.
Điều buồn cười là:
Tôi có đầy đủ tất cả những chứng chỉ ấy.
Nhưng điều khiến tôi bức xúc không phải ở vài tờ giấy.
Điều khiến tôi thật sự trăn trở là:
Một bác sĩ Ngoại khoa tốt nghiệp Thạc sĩ (2012), CKII (2021), hành nghề từ 2007… lại bị xem như chưa đủ khả năng phẫu thuật nếu thiếu một chứng chỉ ngắn hạn vài tuần.
⸻
17 năm làm nghề – và bị đánh giá bằng một chứng chỉ vài tuần
Trong nhiều năm đào tạo và hành nghề ngoại khoa, tôi và đồng nghiệp đều phải:
• mổ ngày mổ đêm trong suốt thời gian học và làm
• chịu trách nhiệm trực cấp cứu liên tục
• hoàn thành số lượng lớn ca mổ trước khi tốt nghiệp
• tham gia đánh giá kỹ năng lâm sàng nhiều lần
• bảo vệ luận văn Thạc sĩ
• trải qua thi tốt nghiệp CKII – bậc chuyên môn cao nhất của tuyến điều trị
• và chịu trách nhiệm trực tiếp trước người bệnh mỗi ngày
Vậy mà chỉ vì một tiêu chí thanh toán không phù hợp, toàn bộ quá trình đào tạo lâm sàng ấy bị xem như… không tồn tại.
Điều đó thực sự khiến tôi nặng lòng.
⸻
Không phải lỗi của BHYT – lỗi ở tư duy quản lý
Nhân viên BHYT không cố tình làm khó bác sĩ.
Họ làm đúng giấy tờ được quy định.
Nhưng chính điều đó lại cho thấy một thực tế:
Quy định hiện hành đang hiểu sai, thậm chí xem nhẹ toàn bộ hệ thống đào tạo sau đại học của ngành Y.
Khi cơ quan thanh toán BHYT yêu cầu “chứng chỉ nội soi” như điều kiện bắt buộc, điều này vô tình biến:
• Thạc sĩ Y học
• Bác sĩ Chuyên khoa I
• Bác sĩ Chuyên khoa II
…trở thành những trình độ không mang ý nghĩa gì về kỹ năng phẫu thuật.
Trong khi thực tế, đây là những bậc đào tạo thực hành kéo dài nhiều năm, với yêu cầu vô cùng nghiêm ngặt.
⸻
✅ Tôi học gì ở ThS và CKII?
Năng lực ấy ở đâu trong mắt của quy định hiện hành?
Theo chương trình chính thức của Trường Đại học Y Dược TP.HCM, nơi tôi theo học:
- Thạc sĩ Ngoại khoa
“Trang bị kiến thức nâng cao và kỹ năng phẫu thuật theo phân tuyến kỹ thuật của Bộ Y tế.”
- Bác sĩ Chuyên khoa I Ngoại khoa
“Có khả năng thực hiện các phẫu thuật từ cơ bản đến nâng cao.”
- Bác sĩ Chuyên khoa II Ngoại khoa
“Làm chủ kỹ thuật chuyên sâu, độc lập trong phẫu thuật, đủ năng lực huấn luyện phẫu thuật viên tuyến dưới.”
Đó không phải là những dòng chữ tượng trưng.
Đó là những yêu cầu thực chiến mà người học phải thực sự đáp ứng.
Nhưng hiện nay, những giá trị đó lại bị phủ nhận chỉ bởi một “chứng chỉ nội soi cơ bản”.
Một điều nghịch lý và khó chấp nhận.
⸻
Không chỉ tôi – mà hàng ngàn bác sĩ trên cả nước bị ảnh hưởng
Tôi tin rằng nhiều đồng nghiệp ngoại khoa, phụ sản, tiết niệu, tiêu hóa… đều gặp tình trạng tương tự.
Đây không còn là một sự cố hành chính đơn lẻ.
Đây là biểu hiện của một tư duy quản lý lỗi thời, đi ngược lại bản chất đào tạo y khoa:
Ngành Y đào tạo con người – không đào tạo tờ giấy.
Và kỹ năng phẫu thuật không nằm trong chứng chỉ ngắn hạn, mà nằm trong năm tháng lăn lộn ở phòng mổ.
⸻
Tôi viết bài này không phải để than phiền – mà để cảnh báo
Không phải vì quyền lợi của cá nhân tôi.
Mà vì:
• chất lượng điều trị
• sự tôn trọng dành cho bác sĩ
• và uy tín của cả hệ thống đào tạo sau đại học ngành Y
Đã đến lúc cần nhìn lại:
• việc “chứng chỉ hóa” mọi kỹ năng
• việc xem nhẹ đào tạo lâm sàng dài hạn
• và việc dùng tiêu chí không phù hợp để xác định năng lực bác sĩ
Nếu không điều chỉnh, người thiệt thòi cuối cùng không phải bác sĩ – mà là bệnh nhân.
⸻
✅ Tôi mong muốn một điều rất đơn giản:
Đào tạo thực chất phải được công nhận đúng bản chất
Tôi không đòi hỏi ưu ái.
Tôi chỉ muốn:
• giá trị thật của ThS – CKI – CKII được nhìn nhận đúng
• quy định phản ánh chính xác năng lực mà người học đã trải qua
• và hệ thống thanh toán không phủ nhận năng lực phẫu thuật viên đã hành nghề gần 20 năm
Tôi tin rằng ngành Y xứng đáng được đối xử công bằng hơn.
Và bệnh nhân xứng đáng được chăm sóc bởi những người có năng lực được công nhận đúng cách.
Đó là lý do tôi lên tiếng.
⸻
P/s: bật qua các bình luận và xem lại qui định thì tôi rút ra một nhận xét:
Tóm lại, BHYT chỉ làm đúng theo Luật KCB 2023.
Bất cập nằm ở chỗ văn bằng ThS–CKI–CKII không có chứng nhận chi tiết từng kỹ thuật, nên khi quyết toán rất khó đối chiếu.
Giải pháp là các trường y cần cấp thêm chứng nhận theo từng module kỹ thuật trong đào tạo sau đại học.
Khi hệ thống đồng bộ, bác sĩ – bệnh viện – BHYT sẽ không còn vướng mắc như hiện nay.
Cảm ơn các bạn đã có nhiều ý kiến khác nhau. Cho phép tôi xoá đi những cmt có lời lẽ không phù hợp nhé.