Anh Ta-Rốt Vì Bỏ Em

  • Home
  • Anh Ta-Rốt Vì Bỏ Em

Anh Ta-Rốt Vì Bỏ Em Ở tiệm mình nhận xem chuyên sâu Tarot - Lenormand- Oracle - Chỉ Tay - Tướng Số - Tử Vi với chi phí siêu hạt dẻ nhaaaa💚💚💚

Hữu xạ tự nhiên hương, cảm ơn khách iu đã tin tưởng và ủng hộ nà 😘😘😘😘
08/10/2024

Hữu xạ tự nhiên hương, cảm ơn khách iu đã tin tưởng và ủng hộ nà 😘😘😘😘

🤲🏻 𝐎𝐭𝐢𝐬 𝐓𝐚𝐫𝐨𝐭 - 𝐊𝐡𝐚́𝐦 𝐩𝐡𝐚́ 𝐛𝐢́ 𝐚̂̉𝐧 𝐜𝐮̉𝐚 𝐯𝐮̃ 𝐭𝐫𝐮̣ 𝐯𝐨̛́𝐢 𝐩𝐡𝐢́ 𝐬𝐢𝐞̂𝐮 “𝐬𝐡𝐨𝐜𝐤” 𝐧𝐠𝐚𝐲 𝐭𝐚̣𝐢 𝐜𝐡𝐨̛̣ 𝐩𝐡𝐢𝐞̂𝐧 Đ𝐨̂𝐢 𝐌𝐮̛𝐨̛𝐢 🤲🏻🤷🏻‍♀️Bạn...
04/10/2024

🤲🏻 𝐎𝐭𝐢𝐬 𝐓𝐚𝐫𝐨𝐭 - 𝐊𝐡𝐚́𝐦 𝐩𝐡𝐚́ 𝐛𝐢́ 𝐚̂̉𝐧 𝐜𝐮̉𝐚 𝐯𝐮̃ 𝐭𝐫𝐮̣ 𝐯𝐨̛́𝐢 𝐩𝐡𝐢́ 𝐬𝐢𝐞̂𝐮 “𝐬𝐡𝐨𝐜𝐤” 𝐧𝐠𝐚𝐲 𝐭𝐚̣𝐢 𝐜𝐡𝐨̛̣ 𝐩𝐡𝐢𝐞̂𝐧 Đ𝐨̂𝐢 𝐌𝐮̛𝐨̛𝐢 🤲🏻
🤷🏻‍♀️Bạn tò mò những điều về tình duyên, công việc, tài chính hay Thần Số Học của chính mình?
🤷🏻‍♀️Bạn muốn tìm kiếm câu trả lời cho những câu hỏi trong lòng?
💁🏼‍♀️Hãy đến với gian hàng 𝐎𝐭𝐢𝐬 𝐓𝐚𝐫𝐨𝐭, tại đây những lá bài Tarot sẽ giúp cho bạn khám phá sâu hơn về bản thân mình, đưa ra những lời khuyên hữu ích cho cuộc sống.
👉🏻Bật mí nhẹ là…khi bạn đến với gian hàng của 𝐎𝐭𝐢𝐬 𝐓𝐚𝐫𝐨𝐭 tại chợ phiên Đôi Mươi bạn sẽ nhận được deal sốc coi tarot phí 𝐁𝐀𝐎 𝐍𝐇𝐈𝐄̂𝐔 𝐂𝐔̃𝐍𝐆 Đ𝐔̛𝐎̛̣𝐂, 𝐓𝐔̀𝐘 𝐓𝐀̂𝐌 Đ𝐎́!
✨Nghe thui là thấy háo hức lắm òiiii, alo bạn thân iu đầu tháng 10 này ghé chợ phiên Đôi Mươi liền điii. Đừng bỏ lỡ cơ hội có một không hai này các tình iu nhé!
𝐓𝐇𝐎̂𝐍𝐆 𝐓𝐈𝐍 𝐂𝐇𝐈 𝐓𝐈𝐄̂́𝐓 𝐕𝐄̂̀ 𝐒𝐔̛̣ 𝐊𝐈𝐄̣̂𝐍:
Thời gian: 8h00 - 17h00, ngày 04.10.2024
Địa điểm: The Muse Coffee, 109 Núi Thành (Ngã 4 Núi Thành & Trần Thị Lý), Q. Hải Châu, TP. Đà Nẵng
--------------------------------------
DỰ ÁN GÂY QUỸ CHỢ PHIÊN ĐÔI MƯƠI
Mọi thông tin xin vui lòng liên hệ tại:
Fanpage: Chợ phiên Đôi Mươi
Tiktok: Chợ phiên Đôi mươi ()
SĐT: 0702550323 (Nguyễn Trọng Hoài Nhân - Trưởng ban tổ chức)
0369975890 (Trương Nguyễn Uyển Nhi - Trưởng ban đối ngoại)

🌠 𝐊𝐡𝐚́𝐦 𝐏𝐡𝐚́ 𝐓𝐮̛̉ 𝐕𝐢 𝐓𝐫𝐨̣𝐧 Đ𝐨̛̀𝐢: 𝐂𝐡𝐢̀𝐚 𝐊𝐡𝐨́𝐚 𝐕𝐚̣̂𝐧 𝐌𝐞̣̂𝐧𝐡 𝐂𝐮̉𝐚 𝐁𝐚̣𝐧!🌠  💎 Bạn có bao giờ thắc mắc cuộc sống của mình sẽ ...
01/10/2024

🌠 𝐊𝐡𝐚́𝐦 𝐏𝐡𝐚́ 𝐓𝐮̛̉ 𝐕𝐢 𝐓𝐫𝐨̣𝐧 Đ𝐨̛̀𝐢: 𝐂𝐡𝐢̀𝐚 𝐊𝐡𝐨́𝐚 𝐕𝐚̣̂𝐧 𝐌𝐞̣̂𝐧𝐡 𝐂𝐮̉𝐚 𝐁𝐚̣𝐧!🌠
💎 Bạn có bao giờ thắc mắc cuộc sống của mình sẽ ra sao trong những năm tới?
💎 Hay bạn muốn khám phá những tiềm năng ẩn giấu bên trong?
💎 Tử vi trọn đời chính là bản đồ dẫn lối giúp bạn hiểu rõ hơn về bản thân và tương lai!
💎 Tử vi trọn đời không chỉ là một bức tranh tổng thể về số phận, mà còn là một hướng dẫn chi tiết về cách bạn có thể tối ưu hóa cuộc sống. Từ sự nghiệp đến tình yêu, sức khỏe đến các mối quan hệ – tất cả đều có thể được lý giải thông qua tử vi!
💙 Sự nghiệp: Xác định hướng đi nào sẽ mang lại thành công và thịnh vượng.
💙 Tình yêu: Khám phá các mối quan hệ và cách tạo dựng sự kết nối bền vững.
💙 Sức khỏe: Hiểu rõ những yếu tố ảnh hưởng đến sức khỏe tinh thần và thể chất của bạn.
💎 Đừng bỏ lỡ cơ hội khám phá bí mật của chính bạn!
📬 Hãy inbox để đặt lịch ngay hôm nay!
💙 Gói xem/phần xem chuyên sâu với đội ngũ kinh nghiệm 8-9 năm, sẵn sàng phân tích và đưa ra câu trả lời chính xác nhất về số mệnh của bạn.
💙 Giúp bạn nắm bắt mọi khía cạnh trong cuộc sống của mình một cách chi tiết và cụ thể.
💙 Tư vấn 1-1, nơi bạn có thể thảo luận và đặt câu hỏi về các khía cạnh trong cuộc sống mà bạn đang tìm kiếm câu trả lời.
---------------- 💠 💠 💠 ----------------

💎𝗕𝗶̉ 𝗡𝗴𝗮̣𝗻💎Chương 2Mười hai giờ đêm.Tôi run rẩy trùm chăn bật điện thoại lên, đúng như dự đoán, có hàng loạt cuộc gọi nh...
01/10/2024

💎𝗕𝗶̉ 𝗡𝗴𝗮̣𝗻💎
Chương 2
Mười hai giờ đêm.
Tôi run rẩy trùm chăn bật điện thoại lên, đúng như dự đoán, có hàng loạt cuộc gọi nhỡ và tin nhắn từ anh trai.
"An An, hôm nay là sinh nhật của em, chúc em sinh nhật vui vẻ."
"Bạn cùng phòng của em… Cũng rất thú vị."
Tiếp theo là ảnh chụp màn hình do anh tôi gửi đến.
Trong ảnh chụp màn hình là những tin nhắn ghi âm của Lục Tâm và anh trai tôi. Hóa ra lúc giật điện thoại, Lục Tâm đã ghi nhớ ID WeChat của anh trai tôi rồi.
Lục Tâm trên WeChat giả vờ tỏ ra ngốc nghếch dễ thương, gửi những bức ảnh xinh đẹp của mình, nói những lời ngọt ngào, tán tỉnh anh trai tôi, anh tôi có vẻ khá hưởng ứng, liên tục trò chuyện với Lục Tâm.
Cảm giác sợ hãi chợt dâng lên trong lòng tôi.
Trước giờ anh tôi không vô duyên vô cớ mà nói chuyện với người khác. Quả nhiên anh ấy đã gửi dòng tin nhắn cuối cùng.
“An An, dẫn cô ta đến đây, dẫn cô ta đến gặp anh."
Anh trai tôi được mẹ nhặt ở trong núi về.
Mẹ tôi vì không sinh được con trai nên đã hóa điên. Bố tôi bỏ rơi mẹ, cùng người phụ nữ làng bên bỏ trốn, chỉ còn lại mẹ con tôi ở đây.
Người trong làng biết chúng tôi mẹ góa con côi không ai bảo vệ, vài tên lưu manh trong làng thường xông vào nhà ăn hiếp mẹ ngay trước mặt tôi.
Chúng ngồi lên người mẹ như cưỡi ngựa, dùng hết sức bình sinh để tát bà, mẹ tôi lúc thì khóc lúc thì cười, trông càng điên loạn hơn…Tôi khóc đến mức hơi trên không tiếp được hơi dưới. Sau khi xong việc, mẹ tôi mặc lại bộ quần áo rách rưới đã bị chúng xé, ngồi xổm cạnh tôi, mặc dù mặt mũi đầy vết bầm tím nhưng vẫn vỗ về an ủi tôi.
"An An ngoan, An An ngoan nhé, An An là con ngoan của mẹ, đừng sợ, đừng sợ nha..."
Giọng nói của mẹ thật dịu dàng, vòng tay mẹ thật ấm áp. Tôi nhào vào vòng tay mẹ, òa khóc nức nở. Tôi căm hận đám người đó.
Thật sự rất hận.
… Mãi đến khi mẹ tôi nhặt anh trai tôi từ sau núi về.
Lúc mới được dẫn về, anh tôi chỉ khoảng bảy tám tuổi, khi đó tôi đang ở ngoài cửa nghịch bùn, chờ mẹ đi đào rau rừng trên núi về. Ánh nắng chiếu lên khuôn mặt anh, hoàn hảo như một bức tranh.
Không ai biết tại sao sau núi lại xuất hiện một cậu bé bảy tám tuổi, tuy mọi người liên tục bàn tán, nhưng mẹ tôi nhất quyết nói anh là con trai bà bị lạc trong núi, thế là kể từ đó anh ấy ở lại nhà tôi.
Vì anh tôi quá đẹp nên mọi người trong làng đều đồn thổi rằng anh ấy là một con quái vật, là một thảm họa.
Có người còn tận mắt nhìn thấy anh tôi uống máu, ăn tim người. Họ nói rằng mẹ tôi bị anh ấy mê hoặc, sớm muộn gì gia đình tôi cũng gặp xui xẻo.
Có lần, Lý Nhị Hắc trong làng say rượu, lại lẻn vào giường mẹ tôi.
Dạo gần đây mẹ tôi đã tỉnh táo hơn rất nhiều, bà bị hắn ta ghì chặt, giãy giụa không ngừng, lôi mười tám đời tổ tông nhà Lý Nhị Hắc ra chửi không bằng loài súc sinh, nhưng bà càng chửi, Lý Nhị Hắc càng nổi hứng hơn.
Tôi rúc vào góc tường, siết chặt nắm tay nhỏ bé của mình...
Lúc này, một đôi bàn tay trắng nõn thon dài che mắt tôi lại, bên cạnh tôi truyền đến một mùi thơm kỳ lạ, tiếng thì thầm vang lên bên tai.
“An An, dẫn hắn tới đây, dẫn hắn đến gặp anh." Là giọng nói của anh.
Giọng nói của anh tôi như có sức mê hoặc, dẫn dắt tôi từng bước từng bước tiến về phía Lý Nhị Hắc. Tôi vỗ vỗ vai Lý Nhị Hắc, hắn quay lại nhìn tôi rồi chửi một câu.
"Cút qua một bên, cái đồ lỗ vốn! Đừng làm ông đây mất hứng!"
Tôi dường như không hề sợ hãi, tôi khẽ mỉm cười, nói với giọng ngọt ngào.
“Anh trai muốn gặp ông, anh ấy muốn ông đến chỗ của anh ấy.”
Lý Nhị Hắc trợn tròn đôi mắt, lộ ra nụ cười ghê tởm.
"Tìm nó? Làm sao nó biết tao ăn cả nam lẫn nữ? Tao chưa bao giờ nhìn thấy người đẹp nào da mỏng thịt mềm như vậy, tao thèm gần ch*t đây."
Lý Nhị Hắc kéo quần, lao như tên lửa vào phòng anh tôi.
Tôi nằm bò trên cánh cửa.
Trong phòng của anh không hề phát ra tiếng động nào
Sau đó, Lý Nhị Hắc trần tru/ồng rời khỏi nhà tôi, khắp người đầy những vết m/áu đáng sợ.
Trong đêm xuân lạnh lẽo, Lý Nhị Hắc nhảy múa ở đầu thôn, miệng không ngừng lẩm bẩm: “Đừng gi*t tôi, đừng gi*t tôi... Tôi không dám nữa đâu…”
Hắn cứ ở đó nhảy múa cho đến ch*t.
Sau khi hắn ta ch*t, đàn quạ bâu vào mổ mắt hắn, hai con mắt biến thành hai cái lỗ đầy m/áu, trông thật kinh khủng.
Mọi người trong làng đều nói rằng Lý Nhị Hắc trúng tà.
Chỉ có tôi mới biết, sau khi rời khỏi phòng anh trai, Lý Nhị Hắc mới thành ra nông nỗi này.
Tôi không dám hỏi anh tôi đã làm gì.
Sau khi Lý Nhị Hắc ch*t, không còn ai dám đến bắt nạt mẹ tôi nữa.
Vì người trong làng đều nói anh tôi là ác quỷ, ai tiếp xúc với anh ấy đều sẽ phải ch*t.
--------------- 💠 💠 💠 ----------------

💎𝗕𝗶̉ 𝗡𝗴𝗮̣𝗻💎Chương 1:Ngọn đèn chân không trong phòng ngủ phát ra tiếng “bíp bíp”.Diệp Lan và Mạnh Kỳ mỗi người một bên tú...
01/10/2024

💎𝗕𝗶̉ 𝗡𝗴𝗮̣𝗻💎
Chương 1:
Ngọn đèn chân không trong phòng ngủ phát ra tiếng “bíp bíp”.
Diệp Lan và Mạnh Kỳ mỗi người một bên túm lấy hai tay, để cho Lục Tâm dùng phẩm màu tùy ý vẽ bậy lên mặt tôi, phát ra những tiếng cười khúc khích đầy xấu xa.
“Đúng là con hồ ly tinh!”
“Đàn ông của chị Tâm mà mày cũng dám quyến rũ!”
Tôi nghẹn ngào, nước mắt rơi lã chã, nhưng lại không dám kháng cự, bởi tôi biết rằng nếu vùng vẫy, chắc chắn họ sẽ hành hạ tôi dữ hơn.
Mười cái tát của Lục Tâm trước đó, đã khiến cho nửa bên mặt của tôi sưng tấy và đau đớn vô cùng!
Lục Tâm lộ ra nụ cười chế giễu, dùng bút màu vẽ lần lượt từng chữ “x” lên mặt tôi.
"Diệp Lan, Mạnh Kỳ, lột hết quần áo nó ra, chẳng phải nó thích khoe lắm sao, vậy thì gửi ảnh khỏa thân của nó vào trong nhóm chat của lớp, để cho mấy thằng trong lớp ai cũng có thể chiêm ngưỡng thân thể của nó, hahahaha..."
“Tới lúc đó chúng ta sẽ tìm vài tên đàn ông phục vụ nó rồi ghi hình lại gửi cho Tống Ngọc, để anh ấy thấy Liễu An thường ngày trong sáng đáng thương, đến lúc lên giường sẽ ph/óng đ/ãng như thế nào.”
Khóe môi Diệp Lan và Mạnh Kỳ nhếch lên, họ ném tôi xuống đất, bốn bàn tay ác ma đưa tới c/ởi quần áo trên người tôi.
Tôi dùng hết sức lực lùi lại, bất ngờ phía sau gáy đập vào góc bàn, cơn đau khiến tôi cuộn tròn lại như con tôm khô, chiếc điện thoại trong túi theo đó mà rơi xuống sàn. Cũng chính vào lúc này. Điện thoại vang lên cuộc gọi video.… Tôi vừa nghe, giai điệu quen thuộc này, không hay rồi. Là anh trai tôi gọi đến.
Tôi định đưa tay với lấy điện thoại, Lục Tâm liền cúi xuống giật lấy.
“Ôi chao, là anh trai đó à?”
“Rốt cuộc mày có bao nhiêu anh trai mưa bên ngoài thế?”
"Anh ấy thực sự là anh trai tôi.” Tôi cúi đầu ấp úng nói.
“Anh trai sao?”
Lục Tâm nhướn mày, lộ ra nụ cười khiêu khích.
"Tao cũng muốn xem thằng anh nhà quê của mày trông như thế nào? Có phải là cũng quê mùa giống như mày không? Hahaha..."
"Không, đừng bắt máy!" Tôi vội vàng hét lớn.
Không thể để họ nhìn thấy anh trai tôi!
"Bộ mày cho rằng anh trai mày ngon lắm sao? Tao cứ thích bắt máy đấy!"
“Đúng đó, đúng đó. Bọn mình cũng muốn xem thử.”
Diệp Lan và Mạnh Kỳ đi tới bên cạnh Lục Tâm, ba khuôn mặt đặt trước điện thoại. Dứt lời.
Lục Tâm liền nhấn nút kết nối cuộc gọi. Khi khuôn mặt anh trai tôi xuất hiện ở đầu bên kia video, ba người vừa rồi còn ồn ào liền sững sờ trong giây lát.
Dù có nhìn anh trai bao nhiêu lần thì tim tôi vẫn đập loạn nhịp. Bởi vì…Khuôn mặt của anh ấy thật sự quá hoàn hảo.
Anh trai là người có khuôn mặt đẹp nhất mà tôi từng thấy, vẻ đẹp của anh không thể dùng từ ngữ nào mà diễn tả được. Đặc biệt là đôi mắt của anh. Khi anh ấy im lặng nhìn tôi, dường như tôi có thể thấy những ngôi sao lấp lánh trong mắt anh. Khi anh chớp mắt, tôi như nhìn thấy một dòng suối trong mắt anh ấy.
Thật sâu lắng, bình yên, thật bồng bềnh và quyến rũ biết bao… Đôi với tôi mà nói, đôi mắt của anh chính là điều huyền bí nhất. Rất rõ ràng.
Đám người Lục Tâm cũng bị vẻ đẹp của anh trai tôi làm cho kinh ngạc. Qua một lúc lâu, vẻ mặt ngơ ngác của họ mới dần khôi phục lại, vẫy tay chào anh trai tôi như mấy đứa thiểu năng.
“Anh trai…”
Họ dường như đã quên mất đây là anh của ai. Anh tôi ở đầu bên kia video vẻ mặt bối rối, lông mày hơi nhíu lại, càng tăng thêm vẻ u sầu.
“Các em là ai vậy? Là bạn của em gái anh sao?”
Giống như thơ của Bạch Cư Dị nói: “Như nghe nhạc tiên tai bỗng nghe rõ.”
Giọng nói của anh tôi cũng rất hay, trầm lắng, nhã nhặn, như âm thanh êm dịu của làn gió thổi nhẹ qua núi rừng.
Ba người bọn Lục Tâm bỗng chốc mặt đỏ bừng.
Tôi chưa bao giờ thấy bọn họ ngượng ngùng như vậy, khác hoàn toàn với dáng vẻ kiêu căng, ngạo mạn thường ngày.
“Phải ạ.”
"Ba người bọn em…Đều là bạn cùng phòng với Liễu An."
Lục Tâm là người đầu tiên phản ứng lại, ngượng ngùng nói, khóe môi không dấu được nụ cười.
"Em có thể đưa điện thoại cho An An được không? Anh…Có chút chuyện muốn nói với con bé."
Giọng nói của anh có chút cô đơn.
Tôi ngay lập tức cúi đầu. Đã ba năm kể từ khi tôi rời khỏi nhà, sau khi rời xa anh trai, tôi đã không còn trở về nữa. Lục Tâm có chút hoảng sợ, nhưng rất nhanh đã lấy lại bình tĩnh.
--------------- 💠 💠 💠 ----------------

💎𝐌𝐚̣̆𝐭 𝐓𝐫𝐚̆𝐧𝐠 Đ𝐨̉💎Chương 2: Gia ĐìnhThanh âm ba ba chặt xương cốt càng lúc càng lớn, thanh âm hùng hùng hổ hổ của hắn mơ...
01/10/2024

💎𝐌𝐚̣̆𝐭 𝐓𝐫𝐚̆𝐧𝐠 Đ𝐨̉💎
Chương 2: Gia Đình
Thanh âm ba ba chặt xương cốt càng lúc càng lớn, thanh âm hùng hùng hổ hổ của hắn mơ hồ truyền đến:
"Cặn bã, phế vật, tùy tiện xông vào nhà người khác, đáng chết, đều đáng chết. . .Mẹ nó ăn nhiều như vậy, làm sao chặt mãi không hết, sao rửa mãi không sạch!”
Muội muội lúc này đang vui vẻ ngồi xếp bằng trên ghế sa lon, không ngừng xé rách Tiểu Hùng, xé không được thì dủng răng cách, kéo đứt mắt, xé lỗ tai. Sau đó nhìn cánh ta bị rách của gấu bông mà lộ ra biểu tình thỏa mãn.
"Đợi chút nữa rồi ăn cơm!"
Mụ mụ đã tắt điện thoại, ôn nhu nói:
"Ta cùng Trương tỷ hàng xóm có chút hiểu lầm, ta phải xin lỗi nàng!”
Nói xong, thuận tay lấy cây kéo trong ngăn tỷ, ưu nhã đi ra ngoài, gài cửa lại.
Lục Tân lẳng lặng ngồi trên bàn ăn chờ. Hắn cảm giác mình thật may. Sau sự kiện Hồng Nguyệt, thế giới từng có một thời gian dài hỗn loạn. Trong thời gian đó, rất nhiều người chết, cũng xuất hiện rất nhiều cô nhi như Lục Tân. Trong số họ, một phần biến mất sau khi trưởng thành. Mà Lục Tân được ba ba mụ mụ thu dưỡng, có một mái nhà ấm áp, được không ít người hâm mộ.
Đương nhiên, cái gia đình này, có thể gọi là gia đình, thỉnh thoảng sẽ có chút kỳ quái.
Nhưng so với thành Vệ Tinh nho nhỏ, vừa bẩn thỉu lại rách nát vẫn tốt hơn nhiều.
Mụ mụ rất nhanh đã trở về, trên mặt mang theo nụ cười vui mừng, nói:
"Trương tỷ đã hòa hảo cùng ta rồi!"
Lục Tân phát hiện phía dưới cổ áo khoác của nàng có thêm một vết máu nhỏ.
Người một nhà bắt đầu ăn cơm.
Muội muội vẫn ôm Tiểu Hùng, Tiểu Hùng bị nàng xé nát đã được may lại.
Chẳng qua thân thể chắp vá cong vẹo, vô cùng kỳ dị, nhưng muội muội vẫn rất thích. Ba ba ngồi ở trên bàn ăn, mở một bình rượu với nhãn hiệu đã sờn, gắp một miếng rau xanh, uống một ngụm rượu. Trên bàn không có thịt, ba ba ưa thích hầm xương và thịt, nhưng xưa nay không cho ai ăn, cũng không cho ai tới gần cái nồi sắt của hắn. Trên người hắn là áo mưa cùng vết máu tung tóe, ruồi bâu mũi đậu không ngừng.
Bên ngoài có tiếng còi cảnh sát tiếp cận, tiếng người huyên náo không ngừng truyền đến, không biết đang nói gì.
"Ba!"
Ba ba bỗng nhiên dùng sức đặt ly rượu xuống, trợn đôi mắt đỏ ngầu nhìn ra ngoài cửa sổ
"Ồn ào, thật CMN phiền, không cho người ta an ổn ăn cơm. Một lũ phế vật, tra có chút chuyện cũng không xong. Láng giềng thì phế vật, cả ngày chỉ biết soi mói người khác!”
"Ngươi đừng dọa đến sấp nhỏ!"
Mụ mụ gắp một cọng rau xanh lên, cẩn thận ăn, đối lập với bờ môi đỏ tươi dưới ánh đèn lờ mờ.
Lục Tân nhớ kỹ nàng không bôi son.
"Đứa nhỏ, đáng chết, đều đáng chết!"
Ba ba càng thêm phẫn nộ, năm ngón tay nắm thật chặt bình rượu, lộ ra gân xanh, mắng:
"Kỹ nữ, ngươi cũng nên chết đi!"
"Đúng vậy, trong mắt ngươi, tất cả mọi người đều đáng chết, chỉ có ngươi không đáng chết!"
Mụ mụ cười ưu nhã thong d**g:
"Vì ngươi phải ở lại nhặt xác đúng không, ngươi thích nhặt xác cho người ta mà!"
Nói xong, nàng buông đũa, ôn nhu cười cười, nhìn về phía ba ba:
"Bởi những người kia khi còn sống đều sống tốt hơn ngươi, bản lĩnh hơn ngươi. Nên ngươi không thích họ, ngươi thích nhìn lúc họ không còn có thể nói chuyện hơn!”
"Im miệng, im miệng, ngươi thì biết gì?"
Quả nhiên mụ mụ đã chọc giận ba ba, hắn chợt ném bể bình rượu, xông lên bóp lấy cổ mụ mụ.
"Khanh khách. . ." ửa sổ
Mụ mụ cười vô cùng vui vẻ, dù bị bóp tới mặt mày tím tái, nụ cười vẫn hết sức ưu nhã:
"Phế. . . Phế vật. . ."
"Ba!"
Cuối cùng ba ba cũng nhịn không được, bắt đầu đấm đá.
"Oa. . . Ba ba không nên đánh mụ mụ. . ."
Muội muội bị dọa đến khóc lớn, chặt chẽ ôm chặt Tiểu Hùng, bỗng nhiên lại biến sắc, khanh khách cười lớn:
"Thú vị, thú vị, chơi thật vui. . ."
Trong lúc cười lớn, nàng bỗng vươn mình nhảy lên, giống một con nhện linh hoạt, bò lên trần nhà, hai cái chân ôm lấy đèn treo, cũng không biết làm thế nào lại có thể cố định thân thể, vặn vẹo xoay đầu lại, nhìn hai người đánh nhau phía dưới, miệng cắn chặt gấu bông, hai cánh tay dùng sức vỗ, trong miệng không ngừng ô a, như là cười, như là đang khóc:
"Chơi thật vui á. . ."
Ba ba ngày càng phẫn nộ, thân thể không ngừng mở rộng, cơ bắp nở to nứt vỡ áo sơmi, làn da màu xanh, ngũ quan trở nên vặn vẹo khổng lồ, quơ nắm đấm, dùng hết sức đánh mụ mụ, một quyền lại một quyền, mà mụ mụ bị hắn đánh đến da tróc thịt b**g, thế nhưng thanh âm vẫn vô cùng ưu nhã:
"Hay quá, còn biết tức giận nữa. . . .”
--------------- 💠 💠 💠 ----------------

💎𝐌𝐚̣̆𝐭 𝐓𝐫𝐚̆𝐧𝐠 Đ𝐨̉💎Chương 1: Hồng nguyệt xuất hiệnNăm thứ 3 trước công nguyên, thời kỳ Hán Ai Đế, thiên hạ đại hạn.Phía đ...
01/10/2024

💎𝐌𝐚̣̆𝐭 𝐓𝐫𝐚̆𝐧𝐠 Đ𝐨̉💎
Chương 1: Hồng nguyệt xuất hiện
Năm thứ 3 trước công nguyên, thời kỳ Hán Ai Đế, thiên hạ đại hạn.
Phía đông Hàm Cốc xuất hiện sự kiện thần bí, bách tính khủng hoảng, vứt bỏ ruộng đất ném cuốc cày, cầm cán lúa trong tay, tự xưng là thần dân của Tây Vương Mẫu.
Quan viên địa viên bắt giam, đánh đập nhưng vẫn chẳng tra được gì.
Cuối cùng lan tràn khắp hai mươi sáu quận, tới kinh thành dưới trướng Hán Ai Đế. Sau đó bách tính cứ thể điên điên khùng khùng, thờ phụng Tây Vương Mẫu mãi đến mùa thu mới tỉnh lại. Được ghi lại trong quyển 34 của Tư Trị Thông Giám. Năm 1518 sau công nguyên, Strasbourg ở Pháp bùng nổ ôn dịch khiêu vũ.
Ban đầu chỉ có một nữ điên cuồng nhảy múa trên đường cái khiến mọi người bất ngờ, nhưng lập tức có người cùng tham gia, cứ thế điên cuồng qua đêm, qua tới hôm sau thì người khiêu vũ đã lên tới 34 người.
Ba ngày sau, người khiêu vũ đã hơn bốn trăm người. Quan viên nơi đó nhanh chóng mời bác sĩ tới nhưng chẳng làm gì được. Thậm chí không ít bác sĩ cũng tham gia vào đoàn khiêu vũ.
Sau mấy ngày vì quá mệt mới dừng lại.
Một tháng sau, người của một thành chết gần nửa do điên cuồng khiêu vũ. Năm 1960, Massachusetts ở Mỹ xảy ra sự kiện bù nhìn.
Trên ruộng lúa mạch bỗng xuất hiện một con bù nhìn, bất kỳ ai nhìn vào mắt bù nhìn đều đơ ra, đứng hình tại chỗ, thân thể cứng ngắc.
Người chịu ảnh hưởng ngày càng nhiều, không ngừng lan ra xung quanh, qua một han đã lan tới toàn thành, tới quân đội, ra ngoại cảnh, sau đó không rõ. Năm 2005, Đông Kinh Shibuya, một học sinh trung học mơ thấy một con nhện mắt đỏ trong lúc nghỉ trưa rồi bị khủng hoảng.
Dần dà, thân thể các học sinh khác bắt đầu vặn vẹo, mặt mày nghiêng lệch, tay chân co giật. Bác sĩ gọi đây là hiện tượng co giật tập thể.
Hôm sau, trường học xuất hiện vụ nổ khí ga, phá hủy nhiều tòa nhà trong khuôn viên, thương vong và người sống sót không rõ! Năm 2030, mặt trăng đỏ xuất hiện!... Mặt trăng màu đỏ sậm buông xuống tựa hồ chiếm cứ nửa bầu trời, phía dưới là nhà cao tầng nổi liền san sát. Đoàn tàu màu đen, toàn thân rỉ sét xuyên qua các tòa nhà cao chọc trời kia.
Trong đoàn tàu, hành khách mặc đủ loại quần áo, có người đang đọc báo, có người đang lờ mờ ngủ gật dưới ánh đèn. "Keng, mặt trăng đã lên!" Lục Tân đang ngủ gật bừng tỉnh, hắn cầm túi lên, theo dòng người rời khỏi thùng xe. Hắn đeo túi lên lưng, đi qua bậc thang dơ bẩn mà cũ nát, báo chí được xả đầy đất.

Xuống đất rồi, hắn ngoảnh đầu nhìn lại, thấy được đèn nê ông chung quanh đã sáng lên với đủ loại màu sắc, khiến người và đường phố thêm phần quái dị.
Nhưng dù màu sắc có rực rỡ thế nào đi nữa vẫn chẳng che khuất được ánh sáng đỏ từ mặt trăng. Từ ba mươi năm trước, sự kiện Hồng Nguyệt xuất hiện khiến toàn bộ thế giới trở thành cái dạng này. Đương nhiên, từ sau khi sự kiện Hồng Nguyệt xảy ra, thế giới đã thay đổi, mà Lục Tân cũng không khác là mấy. Hắn đeo túi đi vào hẻm nhỏ, tới một một tòa nhà cũ nát, thang máy đã hỏng, hắn chỉ có thể đi cầu thang, từ từ đi tới phòng 4017 ở lầu bốn, lấy chìa khoá ra, mở cửa. Trong hành lang yên tĩnh, lạnh băng, căn phòng này vừa ấm áp lại nhu hòa. Trong phòng bếp, ba ba đang hầm thịt, hơi nóng ùng ục bốc lên từ nồi áp suất, tỏa ra mùi thịt mê người. Muội muội nằm trên ghế salon, ôm đồ ăn vặt, xem một bộ phim hoạt hình cũ, Bọt Biển. Mụ mụ ưu nhã khéo léo, mặc áo khoác lông dê màu trắng, đang đứng bên cửa số nói chuyện điện thoại. "Cửu ca ca, ngươi về rồi!" Thấy Lục Tân đã về, muội muội nhảy khỏi ghế, ngọt ngào cười chào hỏi. "Tiểu Thập Thất hôm nay ở nhà có ngoan không, ta mua Tiểu Hùng ngươi thích về cho ngươi rồi nè!"Lục Tân sờ đầu muội muội rồi đưa Tiểu Hùng màu nâu cho nàng."A, cảm ơn ca ca, ta rất thích!"Muội muội vui vẻ nhảy dựng lên, ôm Tiểu Hùng vào trong lòng. "Về rồi à?" Mụ mụ ngẩng đầu nhìn Lục Tân một cái, cười gật đầu: "Ngồi xuống nghỉ ngơi một hồi đi, chẳng mấy chốc nữa sẽ có cơm ăn!" Lục Tân nhẹ gật đầu, ngồi vào bàn ăn. Trên bàn đã bày bát đũa, còn có mấy đĩa dưa cải màu xanh, cơm đã đầy trong chén, đã có chút nguội. Thế nhưng, người một nhà đều không có muốn tọa hạ tới ăn cơm ý tứ. Mụ mụ tiếp tục ôn nhu nói chuyện điện thoại:"Trương tỷ, kỳ thật chuyện hôm nay là ta không đúng, ngài không nên tức giận.
--------------- 💠 💠 💠 ----------------

🧙𝐍𝐠𝐮̛𝐨̛̀𝐢 𝐓𝐫𝐮̛̀ 𝐓𝐚̀🧙Chương 2: Trúng tàTôi nhìn thấy Lý lão tam như thế, vội vàng ra hiệu cho Lý lão tam yên tĩnh. Cũng m...
30/09/2024

🧙𝐍𝐠𝐮̛𝐨̛̀𝐢 𝐓𝐫𝐮̛̀ 𝐓𝐚̀🧙
Chương 2: Trúng tà
Tôi nhìn thấy Lý lão tam như thế, vội vàng ra hiệu cho Lý lão tam yên tĩnh. Cũng may bốn phía không có nhiều người, nếu để cho người bên ngoài nghe thấy, có khả năng việc này càng truyền đi càng trở nên tà ma. “Chú ba, chú đừng kích động.
Đôi vợ chồng này chết không yên ổn, chúng ta đưa tiễn bọn họ liền không sao! ”Lý lão tam bị dọa đến cả người đều đang phát run, bây giờ nghe tôi nói như vậy, ông ta không ngừng gật đầu. Mà tôi cũng nhanh chóng lấy từ trong túi ra một chiếc gương Bát Quái mà sư phụ thường dùng. Tôi không nói lời gì, nhắm ngay cái trán của hai cổ thi thể này vỗ nhẹ lên. Đồng thời học theo lí do thoái thác khi sư phụ đưa tiễn linh hồn, trong miệng nhỏ giọng thì thầm: “Bụi về với bụi, đất về với đất.
Sinh mệnh cuối cùng cũng sẽ chết đi, linh hồn cuối cùng cũng sẽ tiêu tán! Từ đâu tới đây thì về lại nơi đó! ”Giọng nói không lớn, liên tục nói hai lần. Nhưng thật không ngờ, biện pháp này của sư phụ đúng là có tác dụng. Sau khi làm xong, nhẹ nhàng lấy tay kéo một phát, con mắt của hai cỗ thi thể liền nhắm lại. Lý lão tam thấy hai cỗ thi thể đã nhắm mắt lại, liền có chút nghi hoặc mở miệng nói: “Tiểu Phàm, bọn họ, bọn họ bây giờ an tâm chưa?” Tôi thu hồi kiếng bát quái, khẽ gật đầu: “Chắc không sao, chú ba, vợ chồng này chết rất kỳ quặc, hơn nữa nơi này lại có âm khí rất nặng, chúng ta phải nhanh chóng rời khỏi đây càng sớm càng tốt!” Lý lão tam cũng không muốn nán lại thêm nữa, bây giờ nghe tôi nói như vậy thì liên tục gật đầu. Hai người chúng tôi cũng không chậm trễ, nhanh chóng đem hai cỗ thi thể này đặt lên xe.
Cũng lên tiếng chào hỏi cùng mấy người cảnh sát bên kia, liền nhanh chóng lái xe rời khỏi nơi này. Lý lão tam mới vào nghề không lâu, sắc mặt vẫn luôn khó coi, cơ thể vẫn còn đang run rẩy, xem ra bị dọa không nhẹ. Tôi vừa giúp ông ta lái xe, vừa an ủi ông ta.
Nói rằng chúng tôi không chọc ai gây chuyện với ai, chắc chắn sẽ không có việc gì, cứ yên tâm. Lý lão tam chỉ cười khổ, cũng không nói chuyện. Bởi vì...!hai cỗ thi thể này đã bốc lên mùi thối rữa, người nhà bên kia cũng ký tên, huống chi việc này còn rất tà ma. Cho nên tôi đề nghị, kêu Lý lão tam suốt đêm đốt thi thể này, miễn cho đêm dài lắm mộng, phòng ngừa trong lúc đó lại xảy ra chuyện xấu. Đến lúc đó người nhà tới cửa, trực tiếp nhận lại hủ tro cốt là được. Chờ đốt xong hai cỗ thi thể, cũng đã hơn hai giờ sáng, Lý lão tam cũng nhẹ nhàng thở ra, cảm ơn tôi hôm nay đã hỗ trợ. Tôi thấy hiện tại cũng đã trễ, liền đi dọc theo đường đi trở về cửa hàng. Tôi vốn cho rằng chỉ cần đốt hai cổ thi thể này là coi như xong, không ngờ ngày thứ hai đã xảy ra chuyện rồi. Khoảng tám, chín giờ sáng, Lão Tần của nhà tang lễ đã chạy tới gõ cửa, muốn tìm sư phụ tôi đi tới nhà tang lễ một chuyến, bộ dáng rất lo lắng. Tôi liền vô ý hỏi một câu, kết quả sau khi hỏi thì mới biết được, Lý lão tam của nhà tang lễ giống như trúng tà, cho nên muốn nhờ sư phụ tôi đi qua nhìn một chút. Khi tôi nghe thấy điều này, tôi chết lặng tại chỗ. Tối hôm qua còn cùng tôi đi nhặt xác, tại sao sáng nay lại trúng tà? Bởi vì sư phụ còn chưa trở lại, cho nên tôi liền đi theo lão Tần đến nhà tang lễ. Kết quả là khi tôi đi đến lò hỏa táng của nhà tang lễ, tôi hoàn toàn choáng váng. Chỉ thấy trên người của Lý lão tam, đã hiện ra một số đốm vàng giống như con lươn, còn ướt nhẹp. Hơn nữa còn đang ôm từng thùng đựng nước không ngừng đổ nước vô miệng, còn bụng của ông ta thì to như một quả bóng da. Bên cạnh đang có mấy người muốn tới gần Lý lão tam, ngăn cản ông ta tiếp tục uống nước, nhưng đều thất bại. Chỉ cần đến gần Lý lão tam, Lý lão tam sẽ cầm cái xẻng dùng để đốt xác điên cuồng đánh người. Tôi chỉ cảm thấy kinh hãi, trừng lớn hai mắt. Rất rõ ràng, Lý lão tam đã bị trúng tà, rất có thể việc này có liên quan đến việc nhặt xác tối hôm qua. Bây giờ tôi cũng không kịp suy nghĩ nhiều, chỉ có thể ngăn lại Lý lão tam trước rồi nói sau. Tôi cùng người chung quanh tiếp tục động thủ, Lý lão tam thấy chúng tôi lao về tới ông ta, hai mắt mở to, trong miệng phát ra tiếng gầm nhẹ giống như dã thú, quơ lấy cái xẻng liền đánh chúng tôi. Cuối cùng tôi đã từ phía sau ôm lấy Lý lão tam, mọi người cùng nhau hợp lực lại mới có thể ấn chặt ông ta xuống đất. Không biết Lý lão tam đã làm thế nào, lúc này sức lực của ông ta rất lớn, cơ thể cũng biến thành trơn ướt. Trong miệng còn không ngừng la to: “Tôi, tôi khát nước, tôi muốn uống nước, tôi muốn uống nước! ”Chúng tôi không còn cách nào khác, chỉ có thể trói Lý lão tam lại, tránh cho việc ông ta uống nước quá nhiều mà bị bể bụng. Nói tới cũng kỳ quái, sau khi ngăn cản Lý lão tam, không đầy một phút, làn da cùng bờ môi của Lý lão tam đã trở nên khô ráo, có chút giống trạng thái mất nước. Cả người đều xì hơi, lúc nói chuyện cũng biến thành hữu khí vô lực, không ngừng kêu khát nước. “Khát nước, tôi khát nước, tôi muốn, muốn uống nước......”Ngay tại thời điểm chúng tôi lộ ra chân tay luống cuống, không biết nên như thế nào để cứu Lý lão tam. Sư phụ bỗng nhiên xuất hiện ở cửa, vẻ mặt nghiêm túc: “Hừ! Đồ cá chạch đáng chết, không có cửa được uống nước đâu.
---------------- 💠 💠 💠 ----------------

🧙𝐍𝐠𝐮̛𝐨̛̀𝐢 𝐓𝐫𝐮̛̀ 𝐓𝐚̀ 🧙Chương 1: Thi thể dưới nướcTôi tên là Đinh Phàm, năm nay 20 tuổi, từ nhỏ tôi đã đi theo sư phụ, cả ...
30/09/2024

🧙𝐍𝐠𝐮̛𝐨̛̀𝐢 𝐓𝐫𝐮̛̀ 𝐓𝐚̀ 🧙
Chương 1: Thi thể dưới nước
Tôi tên là Đinh Phàm, năm nay 20 tuổi, từ nhỏ tôi đã đi theo sư phụ, cả hai sống nương tựa lẫn nhau.
Lúc còn trẻ sư phụ từng cạo đầu làm hòa thượng sống ở trong miếu, cũng từng làm việc trong nhà tang lễ.
Chúng tôi đang thuê một gian cửa hàng ở trên trấn, bán hương nến, vàng mã, áo liệm, miễn cưỡng cũng có thể sống qua ngày.
Ngày thường trong lúc rảnh rỗi, sư phụ sẽ đi ra ngoài giúp người ta xem phong thuỷ, làm pháp sự, siêu độ cho vong hồn!! Ngày hôm đó sư phụ của tôi đã đi ra ngoài giúp người ta làm pháp sự, để tôi một mình ở nhà mở cửa buôn bán.
Khoảng bảy giờ tối, Lý lão tam của nhà tang lễ đã vội vã xông tới mua đồ.
Tôi thấy ấn đường của Lý lão tam đã biến thành màu đen, sắc mặt rất kém, cảm giác có chút là lạ, liền hỏi Lý lão tam đã xảy ra chuyện gì vậy? Lý lão tam cũng không giấu diếm, nói rằng trên trấn có người bị chết đuối, chết rất kỳ quặc.
Ông ấy phải đi nhặt xác, kêu tôi lấy cho ông ấy một chút vàng mã.
Từ nhỏ tôi đã đi theo sư phụ, cũng học được một chút bản lĩnh.
Nhưng sư phụ ít khi dắt tôi theo chứ đừng nói đến việc cho tôi chạm vào xác chết.
Tôi thấy ấn đường của Lý lão tam đã biến thành màu đen, sắc mặt lại cực kỳ kém.
Bây giờ lại muốn đi nhặt xác, tôi sợ ông ấy sẽ chọc phải những đồ vật không sạch sẽ.
Dù sao sư phụ cũng không có ở đây, tôi cũng muốn đi tham gia náo nhiệt.
Nếu gặp gỡ đồ không sạch sẽ, tôi cũng có thể dựa vào những thứ đã học mà tránh né một chút.
Lý lão tam cũng đang thiếu người, cho nên ông ấy đã mang theo tôi cùng đi!! Chẳng được bao lâu, chúng tôi đã đi tới đập chứa nước nơi xảy ra chuyện.
Tôi cứ nghĩ đó chỉ là một vụ đuối nước bình thường, nhưng khi đến nơi, tôi mới biết được việc này cũng không đơn giản như mình đã nghĩ.
Người chết là một đôi vợ chồng sống dựa vào nghề đánh cá, sáng sớm hôm nay bọn họ đi ra ngoài đánh cá đã mò được một con lươn rất to.
Tôi nghe người ta nói con lươn này to bằng cổ tay, lưng đen, thân vàng, dài hơn một mét.
Khi đó, có người nói rằng bọn họ đã bắt được rồng đất, người làm nghề đánh cá là phải thả nó đi, thứ này không giết được, càng không ăn được.
Vợ chồng đánh cá căn bản không tin, nói rằng món ăn ngon này chỉ có thể gặp chứ không thể cầu, giữa trưa liền đem con lươn đi nấu.
Nhưng không ngờ rằng, buổi chiều bọn họ đi tới đập chứa nước để thu lưới, cả hai đều bị chết đuối ở trong nước.
Hiện tại người chung quanh đang sôi nổi bàn tán về việc này, bọn họ nói rằng vợ chồng đánh cá ăn rồng đất, đã phá hủy phong thuỷ.
Đã chọc giận thủy long vương, bây giờ đã bị thủy long vương bắt đi rồi, đây là trừng phạt đúng tội.
Lý lão tam nghe thấy chuyện ma quỷ như thế này, đột nhiên có chút sợ, ông ấy nói việc này rất bí ẩn, phải thu dọn sớm một chút, cũng về nhà sớm một chút.
Tôi gật đầu “ừ” một tiếng, sau đó liền đi theo Lý lão tam đến nơi đặt thi thể.
Thi thể của vợ chồng đánh cá đã được kéo lên bờ, hiện tại đang bị một miếng vải trắng che kín.
Chung quanh đã kéo dây thừng, ở đó còn có mấy người cảnh sát đang lấy khẩu cung.
Lý lão tam là người nhặt xác của nhà tang lễ, sau khi lấy ra giấy chứng nhận, ông ấy đã rải hai nắm tiền giấy rồi trực tiếp bước vào.
Khi đi đến bên cạnh thi thể, tôi chỉ cảm thấy xung quanh lạnh buốt, mùi hôi thối nồng nặc.
Theo lý thuyết, buổi chiều hai người này đi thu lưới mới bị chết đuối, từ lúc đó cho đến bây giờ cũng chưa tới nửa ngày.
Hiện tại thời tiết cũng không quá nóng, thời gian mới qua nửa ngày làm sao lại trở nên thối như vậy? Nhưng tôi cũng không nghĩ nhiều, bịt mũi đi tới.
Nhưng vải trắng vừa mới được mở ra, một cỗ mùi hôi tanh nồng xông thẳng vào mặt, mùi vị này thật sự rất nồng.
Cố nén buồn nôn, tôi nhìn lướt qua thi thể, phát hiện thi thể này đã sưng lên vì ngâm nước.
Có rất nhiều chỗ đã bị thối rữa, dáng vẻ này giống như đã chết bốn năm ngày.
Hai người chúng tôi đều có chút chịu không nổi mùi thối rữa này, liền nhanh chóng đeo bao tay vào.
Chuẩn bị đặt bọn họ lên xe tang, chở về nhà tang lễ.
Nhưng tay của hai chúng tôi vừa mới chạm vào hai cổ thi thể này.
Bọn họ vốn dĩ đã nhắm mắt, dưới tình huống không có dấu hiệu nào, đột nhiên đã mở mắt ra.
Chỉ cần nhìn thoáng qua tròng mắt trắng dã kia cũng sẽ làm cho người ta cảm thấy cực kỳ sợ hãi.
Nhìn thấy một màn như vậy, lúc này trong lòng tôi liền “lộp bộp” một tiếng, thầm nghĩ không ổn.
Sư phụ thường nói người sống thì còn một hơi, chết rồi thì tắt thở.
Lúc nhặt xác, kiêng kỵ nhất chính là gặp phải loại chết không nhắm mắt.
Hơn nữa trong lúc sờ vào thi thể, xuất hiện tình huống mở mắt, còn là đột tử thì càng kiêng kỵ.
Như người ta vẫn thường nói, thi thể trừng mắt, chính là muốn mạng.
Việc này không chỉ là điềm xấu, mà còn rất đen đủi cùng phạm húy.
* phạm húy *: phạm vào kiêng kỵ Việc này cho thấy người chết không muốn nuốt xuống một hơi cuối cùng, cũng không muốn yên phận.
Tôi thì may mắn hơn, đi theo sư phụ học được một chút bản lĩnh.
Tự nhiên cũng biết xử lý loại thi thể đột tử này như thế nào, cùng với việc tránh đi những thứ tà ma này.
Nhưng Lý lão tam ở một bên, mới làm người nhặc xác không tới nửa năm.
Bây giờ gặp phải xác chết đột nhiên mở mắt, trực tiếp bị dọa sợ phải hét to một tiếng, đặt mông ngồi trên mặt đất.
Trong miệng còn run run rẩy rẩy mở miệng nói: “Xác chết vùng dậy!”.
--------------- 💠 💠 💠 ----------------

Address


Website

Alerts

Be the first to know and let us send you an email when Anh Ta-Rốt Vì Bỏ Em posts news and promotions. Your email address will not be used for any other purpose, and you can unsubscribe at any time.

Contact The Practice

Send a message to Anh Ta-Rốt Vì Bỏ Em:

  • Want your practice to be the top-listed Clinic?

Share

Share on Facebook Share on Twitter Share on LinkedIn
Share on Pinterest Share on Reddit Share via Email
Share on WhatsApp Share on Instagram Share on Telegram