Hồng Nhị

Hồng Nhị Chuyên bán sỉ và lẻ thuốc tây - thực phẩm chức năng - mỹ phẩm - dụng cụ y tế nội - ngoại nhập - 0919044656

Tin vào "thần dược" An cung, không ít gia đình đem thuốc vào tận phòng hồi sức. PGS Nguyễn Lân Hiếu cho hay nhiều lần ôn...
26/09/2025

Tin vào "thần dược" An cung, không ít gia đình đem thuốc vào tận phòng hồi sức. PGS Nguyễn Lân Hiếu cho hay nhiều lần ông buộc phải lén đổ đi để tránh gây
hại.

Trong bài viết chia sẻ gần đây trên mạng xã hội, PGS.TS Nguyễn Lân Hiếu, Giám đốc Bệnh viện Đại học Y Hà Nội, cho biết An cung ngưu hoàng hoàn vốn có lịch sử hàng trăm năm tại Đồng Nhân Đường. Bài thuốc nguyên bản từng chứa những vị quý hiếm như sừng tê giác, sỏi mật bò, xạ hương tự nhiên.

Nhưng đến nay, hầu hết thành phần đã bị thay thế: sừng trâu thay sừng tê giác, sỏi mật nhân tạo thay sỏi tự nhiên, xạ hương tổng hợp thay xạ hương thật. Đáng lo ngại, trong công thức hiện đại vẫn còn những dược liệu chứa độc tính như hùng hoàng, hay chu sa. Đây đều là khoáng chất chứa kim loại nặng, nếu sử dụng không kiểm soát có thể gây t.ổn t.hương gan, thận, thậm chí n.gộ đ.ộc.

Dù vậy, sản phẩm dạng này vẫn được rao bán tràn lan dưới mác "hàng xách tay" từ Trung Quốc, Hàn Quốc, Nhật Bản… mà không có sự kiểm soát chất lượng. Chính sự mập mờ này, cộng với những lời quảng cáo thổi phồng, đã biến An cung thành loại "thuốc thần" được nhiều người săn lùng mà bỏ qua nguy cơ tiềm ẩn.

Chỉ vì uống liền 2 viên An cung "để phòng đột quỵ", bệnh nhân 76 tuổi ở Hà Nội phải nhập viện trong tình trạng mệt lả, tiểu ít, nhịp tim chậm, hoa mắt chóng mặt. Tại Bệnh viện Đa khoa Đức Giang, bác sĩ chẩn đoán ông bị suy thận cấp, tăng kali huyết trên nền suy tim và tăng huyết áp - biến chứng nguy hiểm nghi do tác dụng phụ của thuốc. May mắn, bệnh nhân được lọc máu kịp thời, thoát khỏi tình huống thập tử nhất sinh.

Nguồn: ZNews

Tôi đã từng chia sẻ về “thần dược” An Cung Ngưu Hoàng nhưng vẫn có nhiều người hỏi về viên thuốc này và các loại tương t...
23/09/2025

Tôi đã từng chia sẻ về “thần dược” An Cung Ngưu Hoàng nhưng vẫn có nhiều người hỏi về viên thuốc này và các loại tương tự của Hàn Quốc hay Nhật Bản. Vì số lượng người sử dụng thuốc này không đúng chỉ định và không đúng cách còn rất nhiều, đặc biệt trong tầng lớp những gia đình khá giả, tôi xin trích lại bài viết đã đăng trên VnExpress hơn 5 năm trước.

“An Cung là một sản phẩm của nhà thuốc Đồng Nhân Đường ở Trung Quốc. Rất ít, hoặc có thể nói là không có nghiên cứu nào được công bố công khai bằng tiếng Anh về vị thuốc này. Tìm thông tin trên mạng, tôi được biết thuốc gồm các vị chính như sừng tê giác, sỏi mật bò, xạ hương. Tuy nhiên, hiện nay, thành phần sừng tê giác đã được thay bằng sừng trâu; sỏi mật bò tự nhiên hầu như không còn, nên người chế biến thay bằng sỏi nhân tạo. Xạ hương cũng có nhiều loại, gồm tự nhiên hoặc tổng hợp. An Cung còn có các thành phần như hùng hoàng, chu sa… đều là dược liệu có ít nhiều độc tính, và khi dùng phải có sự kiểm soát chặt chẽ về liều lượng, cách dùng, cũng như đối tượng sử dụng. Do đó, rất cần sự tư vấn của thầy thuốc.”

“Nếu xét về thành phần, có thể thấy An Cung phần nào có tác dụng làm giảm hiện tượng đông máu, tiêu đi các cục máu đông nhỏ. Tuy nhiên, trên thực tế, khi bệnh nhân bị nhồi máu não hay nhồi máu cơ tim, chúng tôi phải sử dụng thuốc tiêm truyền trực tiếp vào mạch máu, và nhiều trường hợp vẫn không thể tan được cục máu đông nên phải dùng biện pháp cơ học như hút hoặc nong bằng bóng để khai thông dòng chảy. Hơn nữa, nếu tác dụng làm chậm quá trình đông máu của An Cung là có thật, thì đó sẽ là thảm họa cho các trường hợp bị xuất huyết, đặc biệt là chảy máu não.”

“Đặc biệt, khi hàng nghìn gia đình mua An Cung để dự trữ sẵn trong nhà như hiện nay, dòng tiền đã và sẽ chảy ra nước ngoài, bởi Việt Nam chưa sản xuất loại thuốc đắt đỏ này.”

_“Bản thân tôi đã nhiều lần phải đổ đi cốc nước đen sì do gia đình bệnh nhân pha An Cung đưa cho bác sĩ, ép sử dụng cho người nhà đang nằm trong phòng hồi sức. Nếu chúng tôi không cầm cốc thuốc, gia đình sẽ lo lắng; nhưng nếu dùng thì lại hại bệnh nhân, vậy nên chỉ còn cách lén đổ vào bồn rửa. Nhiều lần, khi dự bữa liên hoan mừng bệnh nhân hồi phục, nhiều vị ‘tai to mặt lớn’ tự hào khoe rằng nhờ viên thuốc họ cất công mua tại Đồng Nhân Đường mà người bệnh mới có được như hôm nay. Phải chăng, người ta vẫn tìm mua nó vì những giai thoại về sự kỳ diệu của loại thuốc này, rằng nó đã cứu được vị A, vị B… Hay bởi đây là món quà quý hiếm, đắt tiền nên nhiều người vẫn đem biếu, tặng nhau?

Lại cũng có thể vì ngành Y của chúng tôi còn chưa đem lại đủ niềm tin cho người dân. Vẫn có những ca chẩn đoán sai từ tuyến trên đưa về, rồi nhờ vào những vị thuốc ‘bí truyền’ hay ông thầy cúng cao tay… Dù trực tiếp hay gián tiếp, là bác sĩ, tôi xin nhận lỗi và mong rằng sẽ không còn những người bệnh bị thiệt thòi chỉ vì thiếu hiểu biết về kiến thức y khoa mà lẽ ra chúng tôi phải cung cấp, phải lên tiếng.

Ai cũng mong những điều tốt đẹp nhất cho mình và người thân, nhưng riêng về sức khỏe, đặc biệt là tính mạng con người, xin hãy tìm hiểu thật kỹ, suy nghĩ bằng cả trái tim và khối óc.”_

Qua bài viết hôm nay, tôi xin bổ sung khẳng định: những loại thuốc này không thể dùng theo kiểu “dự phòng” — vài tháng uống một viên — vì bất kỳ thuốc nào cũng có thời gian bán hủy trong máu. Việc truyền tai nhau “3 tháng/1 viên” thực chất chỉ là chiêu trò kinh doanh, bởi nếu bảo uống mỗi ngày 1 viên thì quá tốn kém, không ai đủ sức theo đuổi loại thuốc đắt đỏ này.

Xin chúc tất cả chúng ta thật nhiều sức khỏe và hạnh phúc. Cầu mong cơn bão đang tràn vào Biển Đông sẽ giảm cấp và tan ở tít ngoài khơi.
Nguồn: Nguyen Lan Hieu

HÀNH TRÌNH CHO BỆNH NHÂN ĐỘT QUỴ VIỆT NAM "STROKE PATHWAY": CHÚNG TA ĐANG Ở ĐÂU ???Có một câu hỏi được lập đi lập lại rấ...
22/09/2025

HÀNH TRÌNH CHO BỆNH NHÂN ĐỘT QUỴ VIỆT NAM "STROKE PATHWAY": CHÚNG TA ĐANG Ở ĐÂU ???

Có một câu hỏi được lập đi lập lại rất nhiều lần dành cho chiên gia: “BS ơi, nhà tôi ở (?), vậy nên đưa người nhà đến đâu khi có triệu chứng bị đột quỵ ???”.

Câu hỏi rất đơn giản, nhưng thật sự rất khó trả lời. Hầu hết các chuyên gia đều trả lời một câu rất chung chung “Hãy đưa đến trung tâm đột quỵ gần nhất !!!”.

Đúng ra, câu trả lời phải chỉ đích danh cái tên cơ sở y tế mà BN cần đến, mà điều này, vì nhiều lý do, vẫn chưa có cá nhân nào có thể trả lời được một cách chính xác nhất.

Đơn giản vì lẻ ra, đó là câu hỏi dành cho hệ thống Y tế !!!

Cách nay 2 tháng, một BN trẻ 28 tuổi bị đột quỵ ở một quận hơi xa nội thành. Cô em gái là một sinh viên Y khoa năm thứ 6, đã quyết định đưa anh trai vào một BV quận để cấp cứu. Cho dù cơ sở y tế đã làm khá tốt quy trình điều trị ban đầu, nhưng do không có BS chuyên khoa Đột Quỵ, đã bộc lộ hạn chế trong việc ra quyết định nên làm gì đúng nhất cho chàng trai không may mắn.

Để trả lời câu hỏi này một cách chính xác nhất cho mọi người dân trong cộng đồng, chúng ta cần hiểu về “Stroke Pathway”, tạm dịch “Hành trình cho bệnh nhân đột quỵ”.

Đột quỵ là tình trạng y tế khẩn cấp, đòi hỏi phải hành động nhanh chóng để giảm thiểu tổn thương não, giảm nguy cơ tàn phế và tử vong. Để việc điều trị đạt hiệu quả, hệ thống cần thiết phải tối ưu quỵ trình “Stroke Pathway”.

Hành Trình Đột Quỵ “Stroke Pathway” là một chuỗi những hành động phối hợp, diễn ra khi đối diện với một người bệnh vừa xảy ra đột quỵ.

“Stroke Pathway” nhằm vào 3 mục đích:

- Đưa BN đến “Đúng địa chỉ” CẦN ĐẾN (cụ thể là cácTrung Tâm Đột Quỵ có thể tiến hành giải pháp điều trị tái thông).
- Đưa BN đến trong thời gian SỚM NHẤT.
- Mục đích cuối cùng là BN được điều trị đặc hiệu (tái thông) sớm, và hoàn thành trong thời gian NGẮN NHẤT.

Hành Trình Đột Quỵ “Stroke Pathway” sẽ bao gồm 6 bước thực hiện như sau:

1. Bước 1: Nhận Biết Triệu Chứng Đột Quỵ
• Là bước đầu tiên rất quan trọng. Người bệnh, người thân cần nhận biết các dấu hiệu đột quỵ sớm. Một công cụ phổ biến là nguyên tắc FAST:
• F (Face): Mặt méo, một bên mặt bị xệ hoặc không cử động được khi cười.
• A (Arm): Tay yếu, không thể giơ hoặc giữ một hoặc cả hai tay lên.
• S (Speech): Nói khó, nói ngọng, hoặc không nói được.
• T (Time): Thời gian là yếu tố then chốt – gọi cấp cứu ngay lập tức.

Hành động: Gọi ngay 115 (hoặc số cấp cứu địa phương) tại Việt Nam, cung cấp thông tin rõ ràng về triệu chứng và thời điểm khởi phát.

2. Bước 2: Phản Hồi Từ Dịch Vụ Cấp Cứu

• Tiếp nhận cuộc gọi: Nhân viên tổng đài cấp cứu sẽ đánh giá thông tin qua điện thoại, ưu tiên các trường hợp nghi ngờ đột quỵ.
• Điều động xe cứu thương: Xe cứu thương được trang bị nhân viên y tế được huấn luyện về đột quỵ sẽ được cử đến hiện trường nhanh nhất có thể.
• Hướng dẫn ban đầu: Trong lúc chờ xe cứu thương, tổng đài có thể hướng dẫn người gọi cách xử trí ban đầu (ví dụ: đặt bệnh nhân nằm nghiêng nếu nôn, đảm bảo đường thở thông thoáng).

3. Bước 3: Đánh Giá Tại Chỗ

• Kiểm tra ban đầu: Nhân viên y tế cấp cứu sẽ đánh giá nhanh tình trạng đột quỵ.
• Thu thập thông tin: Các câu hỏi quan trọng bao gồm:
• Thời điểm khởi phát triệu chứng (rất quan trọng để xác định cửa sổ điều trị).
• Tiền sử y tế (bệnh lý nền, thuốc đang dùng, dị ứng).
• Ổn định bệnh nhân: Đảm bảo huyết áp, nhịp thở, và cung cấp oxy nếu cần.

4. Bước 4: Quyết Định Chuyển Viện

• Xác định cơ sở y tế phù hợp:
• Nếu bệnh nhân có triệu chứng đột quỵ trong vòng 4,5 giờ (cửa sổ điều trị bằng thuốc tiêu sợi huyết) hoặc 6-24 giờ (cho can thiệp lấy huyết khối), họ cần được chuyển ngay đến trung tâm đột quỵ có khả năng điều trị tái thông (thrombolysis hoặc thrombectomy).
• Thông báo trước: Đội cấp cứu sẽ liên lạc trước với trung tâm đột quỵ để báo cáo tình trạng bệnh nhân, giúp đội ngũ y tế chuẩn bị sẵn sàng (ví dụ: kích hoạt đội đột quỵ - stroke team).

5. Bước 5: Vận Chuyển Đến Trung Tâm Đột Quỵ

• Tối ưu hóa thời gian: Xe cứu thương sẽ sử dụng còi và đèn ưu tiên để di chuyển nhanh nhất có thể.
• Theo dõi trên đường: Nhân viên y tế tiếp tục theo dõi dấu hiệu sinh tồn (huyết áp, nhịp tim, oxy máu) và sẵn sàng xử trí nếu tình trạng xấu đi.
• Tránh chậm trễ: Không dừng lại ở các cơ sở y tế không đủ khả năng điều trị đột quỵ (trừ trường hợp cần cấp cứu khẩn cấp khác, như ngừng tim).

6. Bước 6: Tiếp Nhận Tại Trung Tâm Đột Quỵ

• Đánh giá nhanh: Tại trung tâm đột quỵ, bệnh nhân được đưa ngay đến khoa cấp cứu hoặc phòng chẩn đoán hình ảnh để chụp CT não hoặc MRI nhằm xác định loại đột quỵ (thiếu máu cục bộ hay xuất huyết).
• Quyết định điều trị:
• Nếu đột quỵ thiếu máu cục bộ trong vòng 4,5 giờ: Có thể dùng thuốc tiêu sợi huyết (như alteplase).
• Nếu có huyết khối lớn trong vòng 6-24 giờ: Có thể thực hiện can thiệp cơ học (lấy huyết khối).
• Nếu đột quỵ xuất huyết: Cần kiểm soát huyết áp sớm và can thiệp phẫu thuật thần kinh khi có chỉ định.

Như vậy, để có được “Stroke pathway” hoàn chỉnh, chúng ta cần phải tốt cả 6 bước trên.

Tại Hoa Kỳ, Singapore, thậm chí tại Thái Lan, bệnh nhân hoặc thân nhân chỉ lần làm tốt bước 1 (nhận biết dấu hiệu đột quỵ và gọi tổng đài), tất cả các bước còn lại sẽ do nhân viên Paramedic và cơ sở y tế đảm trách.

Hiện tại, VN đã làm được gì ???

Rất tiếc, chúng ta chỉ có thể làm được bước 1 và 6, khi ngày càng nhiều người dân đã biết được các triệu chứng của đột quỵ (bước 1), và đã có hơn 130 cơ sở y tế trong cả nước có thể thực hiện các kỹ thuật điều trị đột quỵ cấp, trong số đó, với sự hổ trợ của tổ chức Angels, nhiều trung tâm đã đạt chuẩn điều trị của hội Đột Quỵ Thế Giới WSO (bước 6) nhằm đảm bảo việc điều trị ở trong khoảng thời gian sớm nhất.

Vấn đề là, hiện nay chúng ta không có tổng đài để tiếp nhận các cuộc gọi cấp cứu đặc thù cho đột quỵ, nên không thể tư vấn cho BN và người nhà những câu hỏi rất cần thiết: nên làm gì? Nên đưa BN đến đâu ???. Do vậy, nhiều chuyện dở khóc dở cười thường xuyên xảy ra, khi người nhà làm đủ mọi cách phản khoa học trên mạng xã hội, như cắt các đầu ngón tay, vắt chanh vào miệng, hoặc uống các loại thuốc không rõ nguồn gốc... thay vì đưa bệnh nhân đến cơ sở y tế.

Điều này cũng lý giải một tỷ lệ rất lớn các bệnh nhân nhập viện trễ vì do không chọn đúng nơi cần đến, và người bệnh phải chuyển viện lòng vòng từ nơi nhập viện đầu tiên đến cơ sở y tế cuối cùng. Ngược lại, việc tìm đến cơ sở y tế cuối cùng ngay từ đầu cho tất cả các trường hợp đột quỵ, sẽ dẫn đến tình trạng quá tải và nhiều trường hợp không cần thiết vì có thể làm tốt ở cơ sở y tế ban đầu gần nhà.

Chúng ta cũng không có đủ hệ thống Paramedic để thực hiện các bước 3, 4 và 5.

Nếu có đủ hệ thống Paramedic, chúng ta sẽ có thể làm tốt các bước 3,4 và 5. Tuy nhiên, Paramedic ở VN khá nghèo nàn về cơ sở vật chất và con người, do vậy, thường chỉ có ở những thành phố lớn, và cũng không đủ cho nhu cầu của cộng đồng. Theo thống kê, chỉ có khoảng 10% BN đột quỵ được đưa đến BV bằng hệ thống Paramedic, còn lại đa số BN lựa chọn xe công cộng Grab, Taxi hay xe nhà !!!

Kết nối giữa Paramedic và các bệnh viện VN cũng không thật hoàn hảo. Tại Bangkok, sau khi hệ thống Paramedic đến đón BV, hệ thống Telemedicine kết nối với chuyên gia có thể giúp chẩn đoán sớm tình trạng bệnh lý, xử lý nhanh và đặc biệt hệ thống Telemedicine sẽ cho biết thông tin cụ thể tình hình hiện tại của các trung tâm Đột Quỵ gần đó (có đủ bs trực để điều trị can thiệp hay không? Phòng can thiệp đang sẵn sàng hay có quá nhiều BN? …).

Những thông tin này sẽ giúp nhân viên Paramedic ra quyết định sẽ nên chuyển BN đến trung tâm nào phù hợp nhất (gần nhất, có khả năng điều trị ngay, và BS đã sẵn sàng).

Vậy nên làm gì khi chúng ta chưa thể có được hệ thống Paramedic hoàn hảo ???

Cần nghĩ đến việc thành lập một tổng đài điều phối việc chuyển viện phù hợp. Khi không thể đưa BN đến các cơ sở y tế bằng hệ thống y tế chuyên nghiệp, ít ra cần hướng dẫn họ một cách cụ thể “Nên đến đâu là tốt nhất trong khả năng ???” khi người thân có triệu chứng đột quỵ. Tư vấn ban đầu phải dựa trên những con số thống kê cụ thể về cơ sở vật chất, chi phí điều trị và nguồn nhân lực trong hệ thống y tế. Điều này sẽ giúp ích cho bệnh nhân và người nhà có được lựa chọn phù hợp trong điều kiện tại chỗ.

Chắc chắn điều này sẽ tốt hơn rất nhiều, so với việc họ tự tìm hiểu những thông tin không chọn lọc trên các mạng xã hội hiện nay.

Thay vì than phiền những việc làm không đúng của người thân bệnh nhân do thiếu hiểu biết trong tình huống đột quỵ, hãy tổ chức hệ thống y tế chuyên nghiệp, có thể thay thế họ để đưa ra những quyết định chính xác hơn.

Ở VN, chúng ta thường tự hài lòng bằng những trường hợp điều trị thành công riêng lẻ, và “khái quát” hóa điều đó như một thành tựu, là những khái niệm rất “dao to, búa lớn”.

Nói đến thành tựu, hay sự phát triển của nền y tế, cần nên được nhìn từ lăng kính rộng hơn, với góc nhìn của cả một hệ thống, mà thường nỗ lực của một hay nhiều cá nhân không thể làm được.

Phải thấy được điều đó, mới nhận ra được chính xác “Where we are Now ???” trong bản đồ Y học thế giới./.
ST

KHÔNG CÓ BÀI THUỐC ĐÔNG Y CỔ TRUYỀN CHỮA TRỊ CANCER.Hàng nghìn năm nay y học phương đông không có những người nghiên cứu...
26/08/2025

KHÔNG CÓ BÀI THUỐC ĐÔNG Y CỔ TRUYỀN CHỮA TRỊ CANCER.

Hàng nghìn năm nay y học phương đông không có những người nghiên cứu chuyên nghiệp. Chủ yếu chỉ là xử trí những rắc rối lặt vặt về sức khoẻ trong đời sống ( rối loạn tiêu hoá, cảm cúm, sâu răng, đau xương khớp, suy nhược cơ thể). Thực chất, sức khoẻ và tính mạng con người nhờ cậy hoàn toàn vào sức mạnh tự nhiên của cơ thể. Người yếu bệnh nặng là chết, như một chọn lọc tự nhiên. Do đó người phương đông cũng như người châu phi hiện nay, sinh đẻ thật nhiều để bù đắp người chết vì bệnh tật hay già yếu. Vì cơ chế chọn lọc tự nhiên như vậy, người còn tồn tại thường rất khoẻ. Vì vậy phương đông hàng nghìn năm không có bệnh viện, trường y đào tạo thầy thuốc, mà mọi chuyện vẫn có vẻ như bình ổn qua hàng nghìn năm ấy. Mọi chuyện giải quyết ở tại gia đình và cao lắm là vài bài thuốc gia truyền của ông lang bà lang quanh làng.
Cancer chỉ là một chứng bệnh trong rất nhiều chứng bệnh người phương Đông hoàn toàn không biết khi người phương Tây chưa đến. Các thầy lang đông y hoàn toàn không biết Cancer là gì, cho nên không biết chẩn đoán bệnh nào là cancer và bệnh nào không phải cancer. Không có bài thuốc đông y trị cancer là đương nhiên.
Không có kiến thức gì về Cancer, sẽ hiểu lầm Cancer là ung thư trong quan niệm dân gian đông y. Rồi từ đó hy vọng hão rằng có bài thuốc đông y trị Cancer.
Không có hiểu biết sẽ tưởng rằng cancer là một bệnh. Không biết rằng Cancer là một chứng gồm gần 200 loại bệnh khác nhau cần hai trăm cách điều trị khác nhau. Không có một bài thuốc nào điều trị được hai trăm bệnh .
Không có hiểu sâu sắc bản chất Cancer đến mức độ tế bào và bào quan, sẽ không biết rằng không có thuốc nào sử dụng theo truyền thống cho đến nay ( đông y và tây y) trị được ung thư. Vì thuốc diệt được tế bào ung thư thì cũng diệt được tế bào lành của cơ thể. Thuốc bồi bổ cơ thể thì cũng bồi dưỡng tế bào ung thư.
Không có hiểu biết về sức khoẻ và bệnh tật, sẽ không hiểu vì sao Tây y trị cancer phải phối hợp phẫu - xạ - Thuốc để trị ung thư. Không hiểu thực chất vai trò của Phẫu - Xạ - Thuốc của tây y trong việc điều trị Cancer.
Không làm trong nghề y, không biết sự thật không có bài thuốc và không có đông y sĩ nào trị được cancer. Không biết rằng có nhiều người bị cancer đã được Phẫu -Xạ- Thuốc của tây y GIÚP khỏi bệnh. Tây y không bó tay hoàn toàn trước Cancer như Đông y đã bó tay.
Có kiến thức về Cancer thì mới hiểu tại sao còn rất nhiều trường hợp bệnh ung thư Tây y không trị được. Vì sao có những hạn chế của Tây y. Người ta đang nghiên cứu gì để khắc phục hạn chế đó.
Cũng như bệnh nhiễm trùng, mọi loại thuốc kháng sinh hiện đại nhất cũng trở thành vô nghĩa khi cơ thể không còn sức đề kháng. Thuốc nào thực chất cũng chỉ là phụ giúp cơ thể chiến thắng bệnh. Nhưng thuốc đông y phụ giúp rất rất ít cho cơ thể chiến thắng ung thư. Phương pháp Phẫu-Xạ-Thuốc của tây y hỗ trợ rất mạnh cho cơ thể chiến thắng ung thư. Nhờ cơ chế diệt giúp cơ thể một số lượng lớn tế bào ung thư. Nhiều trường hợp sự trợ giúp đó hoàn hảo, mang tính quyết định, cơ thể không còn phải tự giải quyết tiếp, nên gọi là trường hợp Cancer trị khỏi bằng Tây y.
Các bác sĩ cancer yếu kém, không nắm được tính quyết định của cơ thể người bệnh trong việc trị ung thư. Họ chỉ nhắm mắt làm cho tốt cái chuyên môn hạn hẹp của họ, tin cậy hoàn toàn vào mô thức điều trị cancer của Tây y. Vì thế mà để nhiều bệnh nhân thua bệnh cancer một cách đáng tiếc.
Hiện nay, loạn truyền thông, nhiều người từ dân vô học đến những vị tiến sĩ khoa học mắc bệnh tâm thần nhảy ra nói bậy bạ về cancer, tuyên bố họ trị được cancer. Họ chống khoa học cancer bằng những lập luận cực kỳ ngu dốt.
Là bác sĩ làm việc trong trung tâm trị ung thư có thời là cơ sở trị ung thư duy nhất ở miền nam, tôi được thấy rất nhiều người bệnh cancer đã trị khỏi. Kể cả những trường hợp bệnh nặng tưởng như sẽ chết trong vài ngày mà lại khỏi bệnh. Được chứng kiến biết bao thảm cảnh chỉ vì tin lời đồn thổi đông y trị được cancer, tây y đụng vào là người bệnh cancer phải chết.
Qua Mỹ này, được thấy những thành tựu khoa học trị ung thư mới thật sự thêm hy vọng và niềm tin. Người dân Mỹ bị chẩn đoán mắc một bệnh ung thư thì chỉ biết rằng lâm vào khó khăn đây, chứ không có tuyệt vọng như ở Việt nam. Họ trị cancer theo Tây y hiện đại, bài thuốc dân gian chỉ là phụ trợ sau khi điều trị xong bằng Tây y.
Trong nơi làm việc, nơi nào tôi cũng thấy có đồng nghiệp bị cancer (ung thư) và đang điều trị bệnh của họ. Thái độ tinh thần của họ rất tích cực. Làm việc hùng hục và vẫn nói chuyện với nhau tươi vui như không có gì xảy ra. Chỉ biết họ đang bị cancer và đang trị cancer, khi họ biết tôi từng là bác sĩ cancer và tự ý họ kể tôi nghe. Và tôi được thấy những ca bệnh cancer cực nặng nhưng đã trị khỏi trên đất Mỹ này.
Phải tỉnh táo phân biệt khoa học y dược chân chính với việc Big Pharma độc ác nhảy vào lĩnh vực y học làm giàu bất chấp mọi giá trị đạo đức. Chỉ có trình độ y học khá tốt mới phát hiện được bọn phát xít khoác áo khoa học, mượn cớ y học về bệnh dịch để triển khai những thử nghiệm vô đạo đức, những tác động gây hại trên các dân tộc theo ý muốn của chúng.
Ghê sợ và chống big pharma gian dối độc ác không nổi, quay ra chống luôn khoa học sức khỏe và y tế là rất sai lầm.
LÀ NGƯỜI HIỂU BIẾT, BIẾT SỢ LUẬT NHÂN QUẢ THÌ KHÔNG ĐI TUYÊN TRUYỀN CHO BÀI THUỐC ĐÔNG Y TRỊ UNG THƯ.
Nguồn: Bs Giang Phan

BS cần “Vô Cảm”!Năm tôi học Y5, tôi học chuyên khoa Nhiễm, chúng tôi thực tập ở BV Nhiệt Đới, hôm đó chúng tôi đi Khoa S...
25/08/2025

BS cần “Vô Cảm”!

Năm tôi học Y5, tôi học chuyên khoa Nhiễm, chúng tôi thực tập ở BV Nhiệt Đới, hôm đó chúng tôi đi Khoa Sốt Xuất Huyết và được cô Đông Thị Hoài Tâm trực tiếp dạy, chúng tôi học được nhiều lắm… và cả tình huống thực tế mà có thể đi theo cả cuộc đời nghề nghiệp không quên.

Sáng hôm đó, chúng tôi theo cô visit giường bệnh, có anh Nội Trú đi theo cô, anh sau này là 1 GS bên Nhật. Con bé bệnh nhân sốt xuất huyết, tầm 4-5 tuổi bụ bẫm rất dễ thương, ca khá nặng, anh nội trú trình bệnh cho cô…., con bé là ca rất đặc biệt mà sinh viên tụi tôi lúc đó đứa nào cũng chú ý.

Chiều tôi quay lại bệnh viện (thời đi học, chiều và tối tôi thường ở trong bệnh viện), thì không thấy con bé đâu hết…. Tôi mới hỏi anh Nội Trú, con bé đâu rồi anh, anh trả lời tôi con bé đã ra nghĩa trang rồi, với thái độ không 1 chút cảm xúc nào hết…, tôi như rớt xuống vực thẩm vì con bé đã chết, và phẫn uất với thể hiện cảm xúc của anh…. tôi giận anh hàng chục năm sau, mãi sau này tôi mới cảm thông cho anh, thấu hiểu tại sao…

Ngày tôi quay lại SG, cuối 2009, tôi tính quay vô bệnh viện để làm chuyên môn, tôi bắt đầu công việc, trong đó có những đêm trực…. mà trong đêm có 3 ca rớt, tâm trạng tôi nặng trỉu, và tôi không thể chịu đựng được, tôi biết tôi không phù hợp với nhưng vị trí công việc như vậy, tôi chuyển hướng.

Mỗi ngày, tiếp xúc với những thứ nặng nề, chết chóc, tâm hồn bác sĩ có chai sạn không? Có vô cảm không?

Tôi nghĩ là không, nhưng không giữ vững cảm xúc thì sao có đủ năng lượng để cứu những bệnh nhân khác? Nếu mãi trong ủy mị thì sao có thể cứng cáp để cứu người…

Những bs làm ở vị trí cấp cứu, hồi sức tích cực, hồi sức tim mạch, hô hấp, hồi sức nhi…. Nếu không có 1 tinh thần thép, mỗi ngày áp lực công việc cứu người, chết chóc, thức đêm, thì lấy gì cân bằng để vượt qua tất cả mà cứu người.

Người thân trong trạng thái ranh giới sống chết, chúng ta ai cũng có nhiều cảm xúc lo lắng và dễ dàng nghĩ người khác cũng chung cảm xúc với mình…. Nhưng mà ngày nào bs cũng cảm xúc như vậy, có thể sẽ không thể trụ nổi… chúng tôi bằng mỗi cách để cân bằng, giữ tinh thần của mình, để tiếp tục hành động chính xác, cứu nhiều người…

Điều đó dễ khiến người khác nghĩ chúng tôi vô cảm, ngay cả tôi khi học tới Y5 mà còn không chịu nổi sự “vô cảm” của đàn anh đi trước như tôi kể đầu chuyện.

Điều tế nhị là phía bên trong làm việc của bs, đừng để người nhà nhìn vào, đôi khi không hiểu dễ dẫn đến những bức xúc…

Chúng ta có thể nhìn thấy rõ lộ trình phía trước của bệnh nhân, có thể tốt hơn cũng cua thể xấu đi trong sự bất lực của chúng ta. Người nhà thì không, người nhà chỉ có sự lo âu, trong sự mù mờ thông tin phía trước.

Nghề Y trực diện người với người, mà với người đang đau bệnh hay lo âu thì thật sự cần sự điều chỉnh phù hợp.

Khó lắm!

Thật mong 1 sự lượng thứ và thấu hiểu.

Nguồn: Bs Cao Xuân Minh

ĐIỀU TRỊ KHÔNG ĐỠ THÌ NÊN ĐỔI BÁC SĨ?Ở Việt Nam, tình trạng bệnh nhân khám bác sĩ này không khỏi, tự bỏ ngang thuốc rồi ...
21/08/2025

ĐIỀU TRỊ KHÔNG ĐỠ THÌ NÊN ĐỔI BÁC SĨ?

Ở Việt Nam, tình trạng bệnh nhân khám bác sĩ này không khỏi, tự bỏ ngang thuốc rồi đi khám bác sĩ khác không phải chuyện hiếm.
Nhưng để hiểu vì sao điều này gây hại, cần nhìn vào bản chất của hoạt động y học.

Khi một chẩn đoán được đưa ra, bác sĩ chưa thể chắc chắn kết quả cuối cùng được. Lúc này, chẩn đoán ban đầu sẽ xác định hướng điều trị khả thi, dựa trên triệu chứng, xét nghiệm, tiền sử bệnh và kinh nghiệm lâm sàng.
Từ đó, bác sĩ đưa ra phác đồ điều trị với xác suất thành công nhất định, nhưng đáp ứng của mỗi người, mỗi cơ thể luôn có biến thiên. Vì vậy, quá trình theo dõi hiệu quả, đánh giá đáp ứng và tác dụng phụ. Điều này giải thích cho việc “chẩn đoán” chỉ là bước khởi đầu cho cả một chu trình theo dõi và điều chỉnh liên tục.

Y học gọi là “chẩn đoán” vì nó là quá trình phán đoán dựa trên khám bệnh và dữ liệu, không phải một quyết định chắc chắn tuyệt đối, chuẩn 100%.

Vấn đề thường xảy ra khi bệnh nhân cảm thấy mệt mỏi, thấy thuốc không hiệu quả hoặc gặp tác dụng phụ, rồi tự bỏ thuốc hoặc đổi bác sĩ mà không thông báo.
Khi đó, vòng lặp theo dõi - đánh giá - điều chỉnh lập tức bị phá vỡ.

Ví dụ, một bệnh nhân được kê kháng sinh 7 ngày nhưng bỏ giữa chừng và đi khám bác sĩ khác. Bác sĩ mới kê tiếp 14 ngày cùng loại thuốc mà không được biết 7 ngày trước bệnh nhân đã dùng ra sao và cơ thể đã đáp ứng thế nào. Mọi đánh giá trước đó bị bỏ sót, hiệu quả khó đo lường, rủi ro tác dụng phụ tăng, và thế là bệnh nhân phải trải qua một chu kỳ “thử thách 21 ngày dùng kháng sinh” 🙂

Nguyên nhân sâu xa là vì các bác sĩ đều được đào tạo theo quy trình chuẩn hoá, với các bước tiếp cận và phác đồ giống nhau. Khi thông tin về bệnh nhân bị gián đoạn, họ buộc phải lặp lại toàn bộ quy trình, dẫn đến tốn thời gian, công sức và chi phí, trong khi hiệu quả điều trị không được tối ưu.

Bên cạnh đó, dữ liệu y tế chưa đồng bộ giữa các cơ sở khiến bác sĩ mới không thể biết quá trình điều trị trước đó, buộc phải làm lại xét nghiệm hoặc kê lại thuốc.

Dựa trên các yếu tố trên, chúng ta có giải pháp khắc phục:

☝️Giải pháp 1: Không tự bỏ thuốc, ghi chép lịch sử điều trị đầy đủ, chia sẻ thông tin với bác sĩ mới, hoặc quay lại bác sĩ cũ nếu cảm thấy chưa cải thiện.

☝️Giải pháp 2: Cung cấp thông tin về tất cả thuốc đã dùng, bao gồm liều, thời gian và phản ứng trước đó, để bác sĩ có thể cân nhắc điều chỉnh.

☝️Giải pháp 3: Luôn lưu giữ và mang theo hồ sơ y tế cá nhân khi đi khám, giúp bác sĩ nhanh chóng nắm thông tin, tránh lặp lại các bước không cần thiết.

Và cuối cùng, điều quan trọng nhất vẫn là xây dựng niềm tin giữa người bệnh với bác sĩ.
Bác sĩ cần lắng nghe, giải thích rõ ràng để người bệnh hiểu và yên tâm với kế hoạch điều trị. Ngược lại, bệnh nhân cần chia sẻ trung thực tình trạng của mình, kiên nhẫn theo dõi và tin tưởng bác sĩ đã chọn. Khi có sự tin tưởng và hợp tác từ cả hai phía, quá trình điều trị mới liền mạch, giảm lặp lại xét nghiệm, tránh thuốc không cần thiết và rút ngắn thời gian hồi phục.
Nguồn: BOX KIẾN THỨC Y KHOA

SỐT XUẤT HUYẾT DỄ NHẦM LẪN VỚI CÁC BỆNH GÌ?⛔️ Đang mùa dịch ba mẹ cần lưu lại ngay nhé!!!1. Triệu chứng đặc trưng của số...
09/08/2025

SỐT XUẤT HUYẾT DỄ NHẦM LẪN VỚI CÁC BỆNH GÌ?
⛔️ Đang mùa dịch ba mẹ cần lưu lại ngay nhé!!!

1. Triệu chứng đặc trưng của sốt xuất huyết
- Sốt cao đột ngột: Nhiệt độ thường từ 39-40°C (hoặc cao hơn).
- Mệt mỏi, đau đầu, nhức hốc mắt: Trẻ thường có cảm giác đau ở vùng sau hốc mắt (đau nhức hốc mắt).
- Buồn nôn, chán ăn: Một số trường hợp có thể nôn ói.
- Triệu chứng nổi bật ở trẻ em: Hay gặp đau họng và đau bụng, trong khi người lớn có thể ít biểu hiện này hơn.
- Xuất huyết dưới da (xuất hiện sau 3-5 ngày): Chấm, nốt đỏ hoặc vết bầm trên da, có thể quan sát ở mặt trước cẳng chân, mặt trong cánh tay, bụng…
- Chảy máu mũi, chảy máu chân răng: Một số trường hợp nặng có thể chảy máu nội tạng, gây nguy hiểm tính mạng.
- Ban xuất huyết có thể ngứa: Đây là hiện tượng khiến nhiều người lầm tưởng với dị ứng, mề đay.
- Giai đoạn đầu (thường 3 ngày đầu), bệnh chủ yếu được nhận biết qua sốt cao và đau nhức, sau đó mới xuất hiện các dấu hiệu xuất huyết. Do đó, nhiều bố mẹ chủ quan hoặc nhầm lẫn, dẫn đến điều trị muộn.

2. Bệnh sốt xuất huyết dễ bị nhầm lẫn với những bệnh nào?
- Sốt virus (sốt siêu vi) thông thường:l
+ Sốt siêu vi có thể kèm hắt hơi, sổ mũi, ho, trong khi sốt xuất huyết ít gặp triệu chứng đường hô hấp.
+ Sốt siêu vi thường giảm dần sau 3-5 ngày, không kèm xuất huyết dưới da.

- Các bệnh sốt phát ban (sởi, rubella, sốt phát ban do virus khác…)
+ Ban của bệnh sởi, rubella thường lan rộng khắp cơ thể, kèm theo viêm long đường hô hấp (ho, chảy mũi…), hạch sau tai (với rubella).
+ Ban của sốt xuất huyết là dạng xuất huyết, căng da không mất màu.
- Các bệnh về máu có biểu hiện xuất huyết (giảm tiểu cầu, rối loạn đông máu…)
+ Thường không kèm sốt cao liên tục. Người bệnh có thể có tiền sử bệnh về máu hoặc đang điều trị, dễ bị chảy máu khi va chạm nhẹ.

- Bệnh viêm da dị ứng, viêm da tiếp xúc…
+ Thường không có sốt cao hoặc chỉ sốt nhẹ, các vết đỏ do dị ứng thường mất màu khi ấn tay vào, trong khi nốt xuất huyết của SXH không biến mất khi ấn.

Sốt xuất huyết là một bệnh truyền nhiễm lây lan nhanh, bệnh có thể có các biến chứng nguy hiểm, ba mẹ cần tuân thủ theo hướng dẫn điều trị của bác sĩ. Cách phòng bệnh tốt nhất là tích cực diệt muỗi, loăng quăng, bọ gậy và phòng tránh bị muỗi đốt.

🎗️ Ung thư ơi, chia sẻ hay... giấu tiệt? 🤔Bạn vừa nhận tin mình bị ung thư. Sau cú sốc ban đầu, một câu hỏi nảy lên tron...
07/08/2025

🎗️ Ung thư ơi, chia sẻ hay... giấu tiệt? 🤔
Bạn vừa nhận tin mình bị ung thư. Sau cú sốc ban đầu, một câu hỏi nảy lên trong đầu: “Mình có nên nói cho người khác biết không nhỉ?” 🤐
Nghe thì đơn giản, nhưng thực tế lại không dễ chút nào. Sẽ có vài người lập tức thông báo cho người thân/bạn bè, nhưng chắc nhiều người sẽ chọn giữ im lặng. Có người chia sẻ từng chi tiết nhỏ lên Facebook, có người thì giữ bí mật còn kỹ hơn cả công thức nước mắm truyền thống. Mỗi người có một cách phản ứng, không ai sai cả.

🎭 Mỗi người một câu chuyện…
Chị M., 45 tuổi, phát hiện ung thư vú giai đoạn sớm. Chị chỉ nói với chồng và hai con. “Tôi không muốn bị thương hại. Tôi vẫn còn khỏe, vẫn đi làm, vẫn nấu ăn và… vẫn cười được.” Tôi không muốn ánh mắt soi mói hay những câu hỏi kiểu “Sao rồi? Có đau không? Có chữa được không?”

Còn anh H., 40 tuổi, thì khác. Vừa ra viện là anh post ngay status: “Xin chào mọi người, tôi vừa quất xong một trận, vẫn chưa thấy gì vất!” 🤣 Vâng, anh viết như đùa, nhưng đằng sau là cả một tinh thần “chiến binh”. Kết quả? Bạn bè comment rần rần, người động viên, người rủ đi uống cà phê, người giới thiệu nhóm hỗ trợ. Anh thấy mình không cô đơn.

😵 Nhưng cuộc đời không phải lúc nào cũng màu hồng…
Một số bệnh nhân tâm sự rằng họ đã nhận lại sự... xa cách sau khi chia sẻ. Có người bị đồng nghiệp né tránh, có người bị sếp “rút” khỏi các dự án lớn vì sợ... không đủ sức. Cũng có người bị hàng xóm đồn thổi rằng “chắc không sống được lâu nữa đâu…”
😤 Vâng, nói ra thì nhẹ lòng mình, nhưng nếu nghe phải những câu đó thì lại... nặng nề thêm.
Vì vậy, chia sẻ hay không thực sự là QUYẾT ĐỊNH CÁ NHÂN và không có công thức đúng-sai.

🧭 Vậy làm sao để quyết định?
Hãy thử hỏi bản thân những điều sau:
-Mình có thấy thoải mái nếu người khác biết không?
-Mình cần ai đó hỗ trợ về tinh thần hay chăm sóc?
-Mình tin tưởng ai?
-Nếu họ phản ứng không như mình mong đợi, mình có bị ảnh hưởng nhiều không?
Đây là quyền riêng tư của bạn. Bạn KHÔNG có nghĩa vụ phải nói với bất kỳ ai nếu bạn chưa sẵn sàng.

🎁 Nếu chọn chia sẻ…
Hãy chọn đúng người, đúng thời điểm và đúng cách. Bạn có thể nói một cách ngắn gọn, rõ ràng:
-“Mình vừa được chẩn đoán ung thư. Hiện tại đang điều trị và vẫn ổn. Mình muốn bạn biết để nếu cần giúp đỡ, mình có thể nhờ.”
Bạn không cần phải kể chi tiết từng hóa đơn viện phí hay từng tác dụng phụ đâu!

🕵️‍♀️ Còn nếu muốn giữ kín?
Cũng hoàn toàn OK! Không chia sẻ không có nghĩa là yếu đuối hay ích kỷ. Đó là cách bạn tự bảo vệ tinh thần mình. Nếu không cảm thấy an toàn, đừng nói. Và nếu sau này bạn đổi ý? Thì cứ nói ra thôi! Không ai cấm cả.
Thậm chí, bạn có thể “thử nghiệm” chia sẻ với một người trước xem phản ứng ra sao. Nếu ổn, có thể mở rộng vòng tròn. Nếu không, quay lại “chế độ du kích” cũng chẳng sao.

💬 Những phản ứng có thể xảy ra
Tuy nhiên, bạn nên chuẩn bị tâm lý trước. Người ta có thể:
-Rất sốc và khóc trước…cả bạn
-Nói mấy câu như “trời ơi, sao lại là bạn?” nhưng rồi... biến mất luôn
-Hỏi dồn dập như nhà báo điều tra
-Đưa ra những lời khuyên... như chuyên gia y học vũ trụ
😅
Nhưng cũng sẽ có người âm thầm nắm tay bạn, nhắn tin mỗi tối, hay chỉ đơn giản là lắng nghe. Những người đó đáng quý lắm. Hãy trân trọng họ!

🎉 Ung thư là một phần, không phải là toàn bộ
Bạn bị ung thư – đúng. Nhưng bạn cũng là một người bạn, một người mẹ, người cha, người yêu, và một đồng nghiệp... Bạn thích nghe nhạc, thích ăn kem, thích đi biển, hoặc thích xem phim .
Ung thư không định nghĩa con người bạn. Và bạn không cần phải “trình báo” với cả thế giới để khẳng định điều đó.

🌱 Một vài mẹo nhỏ nếu bạn muốn chia sẻ
-Viết thư hoặc tin nhắn trước: Nếu nói trực tiếp khiến bạn khó xử, hãy viết.
-Chia sẻ qua người trung gian: Đôi khi, bạn thân hoặc người thân có thể giúp “truyền tin”.
-Tạo “kịch bản” trước: Nghĩ trước sẽ nói gì, trả lời sao nếu bị hỏi nhiều quá.
-Giữ quyền kiểm soát: Bạn có thể nói “Mình không muốn nói thêm về việc điều trị lúc này.”

💖 Từ bệnh nhân – đến người truyền cảm hứng
Bạn không cần phải trở thành người phát ngôn của cộng đồng ung thư, nhưng đôi khi chỉ một lời kể chân thành của bạn cũng có thể giúp ai đó cảm thấy nhẹ nhõm hơn. “À, mình không cô đơn.” – chỉ một cảm giác đó thôi, cũng đáng giá lắm rồi.

📌 Thay lời kết
Dù bạn chọn chia sẻ hay không, bạn đều đúng. Dù bạn bật mí với cả thế giới hay chỉ giữ cho riêng mình, bạn vẫn là một “chiến binh” đáng yêu và kiên cường! 💪
Hãy nhớ rằng cuộc sống vẫn tiếp diễn, vẫn có ánh mặt trời buổi sáng, tiếng chim hót, món bún bò bạn yêu thích và những người yêu thương bạn – kể cả khi họ chưa biết bạn đang chiến đấu với…điều gì.
Và nếu một ngày nào đó bạn muốn hét lên: “Tôi bị ung thư, nhưng tôi vẫn sống vui!” – thì đừng ngần ngại.
Chúng tôi sẽ ở đây, vỗ tay rầm rộ cho bạn. 👏👏👏

TS BS Phạm Nguyên Quý
Trưởng khoa Ung thư Nội khoa
Bệnh viện Trung ương Kyoto Miniren
NCV lâm sàng Đại học Kyoto
Đồng sáng lập Y học cộng đồng

PS: Nếu bạn thấy bài viết này hữu ích, hãy chia sẻ đến người thân hoặc bạn bè – biết đâu bạn vừa gieo một hạt giống hy vọng vào trái tim ai đó 💚

Address

Đường Chi Lăng 24, Thị Xã Hà Tiên
Hà Tiên

Opening Hours

Monday 06:30 - 22:00
Tuesday 06:30 - 22:00
Wednesday 06:30 - 22:00
Thursday 06:30 - 22:00
Friday 06:30 - 22:00
Saturday 06:30 - 22:00
Sunday 06:30 - 22:00

Telephone

+84982044656

Website

Alerts

Be the first to know and let us send you an email when Hồng Nhị posts news and promotions. Your email address will not be used for any other purpose, and you can unsubscribe at any time.

Contact The Practice

Send a message to Hồng Nhị:

Share

Share on Facebook Share on Twitter Share on LinkedIn
Share on Pinterest Share on Reddit Share via Email
Share on WhatsApp Share on Instagram Share on Telegram