15/10/2025
VÌ SAO CHÚNG TA DỄ RƠI VÀO "TRẦM CẢM SAU SINH?
Sau khi con chào đời được vài tháng, mình mới thật sự thấu hiểu tại sao nhiều mẹ bỉm lại dễ rơi vào trầm cảm sau sinh.
Không phải vì yếu đuối, cũng chẳng phải vì khó tính hay vô cớ gây sự.
Đơn giản là vì sự mệt mỏi tích tụ, vì không ai thật sự hiểu những nỗi vất vả, vì thiếu một bờ vai để dựa vào và một nơi để sẻ chia.
Có lúc mình nghe những lời như:
“Ai mà chẳng từng làm mẹ, có bà mẹ nào chẳng phải trải qua giai đoạn này, có phải chỉ mình bạn đâu?”
Nhưng đâu có người phụ nữ nào sinh ra đã biết cách làm mẹ ngay? Chúng ta không phải siêu nhân. Chúng ta cũng cần được nghỉ ngơi, được yêu thương, được thấu hiểu.
Mình vẫn nhớ những ngày đầu, vừa ôm con 24/24h vừa loay hoay vì không có kinh nghiệm. Mất ngủ triền miên khiến đầu óc nặng nề, cơ thể đau mỏi vì bế con, nhiều khi tôi thấy mình giống như một chiếc máy đã cũ, chỉ cần thêm chút sức là rã rời. Đêm khuya ôm con khóc, có lúc mình cũng bật khóc theo vì cảm thấy quá mệt mỏi và bất lực.
Rồi dần dần, nhận ra bản thân đã bỏ quên chính mình: tóc rối, mắt thâm, quần áo xuề xòa… Những sở thích ngày xưa: đi dạo phố, tụ tập bạn bè, ăn những món mình thích, nay bỗng trở thành điều xa xỉ. Ăn uống cũng không còn niềm vui, chỉ như một nhiệm vụ để có sữa cho con.
Nhưng cuối cùng, khi nhìn vào con, mình lại thấy hạnh phúc. Con chính là lý do để mình cố gắng, để mình tập quen với mọi thay đổi. Dẫu mệt mỏi, dẫu có những giọt nước mắt lặng thầm, nhưng được ôm con trong vòng tay, mọi hy sinh đều trở nên xứng đáng.
Nếu bạn cũng đang ở trong giai đoạn này, hãy nhớ rằng: bạn không đơn độc. Những cảm xúc ấy là thật, và bạn hoàn toàn có quyền được nghỉ ngơi, được sẻ chia và được yêu thương.
ST .