15/12/2025
Tôi vắng nhà 3 ngày để lên chùa làm công quả, nhưng khi trở về thì thấy một người phụ nữ đang chiên bánh chuối trong bếp, còn gọi chồng tôi là "b--é y;/êu" nhưng những gì diễn ra sau đó mới là k;/inh kh--ủng nhất...
Tôi vắng nhà đúng 3 ngày để lên chùa làm công quả.
Trước khi đi còn dặn chồng:
– Anh ở nhà ăn uống đàng hoàng, em về sớm.
Anh chỉ “ừ” cho qua, mắt vẫn dán vào điện thoại.
Chiều ngày thứ ba, tôi về sớm hơn dự định.
Không báo trước.
Vừa mở cửa, mùi bánh chuối chiên xộc thẳng vào mũi.
Tôi khựng lại.
Bếp nhà tôi – nhưng không phải tôi đang đứng trong đó.
Một người phụ nữ l;/ạ.
Mặc áo ngủ rộng, tóc búi cao.
Đang chiên bánh chuối rất thành thạo, cứ như ở đây đã lâu.
Chồng tôi ngồi bàn ăn, chân gác lên ghế, cười cười:
– Bé yêu cho anh thêm miếng nữa.
Người đàn bà quay lại, cười ngọt:
– Ăn nhiều lại mập ra đấy.
Tay tôi lạnh toát.
TÔI CHƯA KỊP LÀM ẦM THÌ…
Tôi bước vào.
– Hai người là ai?
Chồng tôi giật mình, mặt tái mét.
Người đàn bà thì… không hề hoảng.
Cô ta tắt bếp, lau tay, nhìn tôi từ đầu đến chân rồi hỏi ngược lại:
– Chị là ai?
Tôi cười nhạt:
– Tôi là vợ hợp pháp của người đang ngồi kia. Nhà này đứng tên tôi.
Cô ta “à” một tiếng rất nhẹ.
Rồi quay sang chồng tôi:
– Anh chưa nói với chị ấy à?
Tim tôi bắt đầu đập mạnh.
CÂU NÓI KHIẾN TÔI LẠNH NGƯỜI
Chồng tôi đứng dậy, tránh ánh mắt tôi:
– Em bình tĩnh nghe anh nói…
Người đàn bà kéo ghế ngồi xuống, rút trong túi ra một tập giấy.
Đặt lên bàn.
– Em xin lỗi chị. Nhưng em đang mang thai 4 tháng.
Và anh ấy nói… chị đã đồng ý ly thân từ lâu.
Tai tôi ù đi.
Tôi chộp lấy xấp giấy trong góc tủ... đọc tiếp dưới bình luận 👇👇