17/06/2025
Khi bóng đêm là nỗi ám ảnh và giấc ngủ là một cuộc chiến .
Nhiều nhiều bệnh nhân đến khám vì đau đầu mãn, đau vai gáy , ăn không ngon miệng , sụt cân , cảm thấy cáu gắt và thay đổi tâm trạng, ảnh hưởng các mối quan hệ trong công việc và gia đình, thậm chí suy giảm trí nhớ .. và nguyên nhân sâu sa là giấc ngủ không được ngon giấc .
‘Bác sĩ ơi, em tắt đèn, buông điện thoại, thậm chí uống sữa nóng, đếm cừu cả tiếng… mà đầu vẫn tỉnh như sáo. Cứ nhắm mắt là suy nghĩ ập về, càng cố ngủ lại càng tỉnh.”
Nghe thì quen, nhưng sự thật là giấc ngủ không đơn giản như ta nghĩ. Nó không đến chỉ vì ta thấy mệt, mà là kết quả của một hệ thống hoạt động phức tạp trong não bộ. Khi mọi thứ hoạt động nhịp nhàng, bạn sẽ ngủ ngon. Nhưng chỉ cần một mắt xích trong đó trật nhịp – giấc ngủ sẽ rối tung.
Ở vùng dưới đồi trong não, có một “trung tâm điều khiển đồng hồ sinh học” – quyết định khi nào bạn cảm thấy buồn ngủ và khi nào bạn tỉnh táo. Khi đêm xuống, não sẽ tiết ra melatonin, một loại hormone báo hiệu cơ thể đã đến giờ nghỉ. Đồng thời, chất GABA cũng tăng lên để làm dịu các hoạt động thần kinh, như chiếc phanh cho bộ não sau một ngày “chạy xe hết ga”.
Nhưng nếu bạn đang căng thẳng, lo nghĩ, hoặc mang trong mình những cảm xúc tiêu cực chưa được tháo gỡ, thì não không nhận được tín hiệu đó. Thay vì GABA, não lại tiết ra cortisol – chất của trạng thái báo động. Càng lo, càng thức. Càng thức, càng mệt. Mệt thì càng muốn ngủ, mà càng muốn thì lại càng không ngủ được. Vòng xoắn mất ngủ cứ thế kéo dài.
Ở người trầm cảm nhẹ, mất ngủ thường là dấu hiệu đầu tiên: họ không thể ngủ sâu, hay tỉnh giấc sớm, hoặc mơ nhiều, mộng mị. Ngược lại, mất ngủ kéo dài cũng có thể làm rối loạn chất dẫn truyền serotonin trong não, khiến tâm trạng đi xuống, suy nghĩ tiêu cực hơn. Giấc ngủ và cảm xúc là hai mặt của cùng một đồng xu.
Ở người lớn tuổi, vùng điều khiển giấc ngủ bắt đầu thoái hóa. Melatonin giảm, tín hiệu “buồn ngủ” yếu đi. Vì thế, họ thường đi ngủ sớm, dậy sớm, nhưng lại không thấy khỏe khoắn. Ở người có bệnh Parkinson hay Alzheimer, sự rối loạn dopamine và acetylcholine khiến giấc ngủ bị chia cắt, lộn xộn, ngủ ngày – thức đêm.
Mất ngủ là vấn đề lớn ở những người bắt đầu bước vào giai đoạn lão hóa (50-60 tuổi ) khi chức năng sức khỏe thể chất cũng ở giai đoạn thay đổi và những cảm xúc của bạn cũng trở nên khó điều khiển hơn. Theo một nghiên cứu đoàn hệ kéo dài hơn 13 năm theo dõi hơn 2000 bệnh nhân trung bình từ 55- 80 tuổi không bị sa sút trí tuệ tại Úc và được công bố năm 7/2024, nếu bệnh nhân có rối loạn lo âu mãn tính kéo dài suốt hơn 10 năm sẽ tăng nguy cơ mắc bệnh sa sút trí tuệ thực sự lên từ 3-5 lần . Mất ngủ hoặc ngủ không ngon giấc cũng là một biểu hiện thường gặp ở những người thường xuyên lo Âu và căng thẳng ở lứa tuổi trung niên có thể thuc đẩy nhanh các bệnh thoái hóa của não bộ .
Vậy nên, khi mất ngủ kéo dài, ta không nên chỉ tìm đến viên thuốc ngủ cho dễ. Vì giấc ngủ là vấn đề của hệ thần kinh, nên điều trị cũng cần đi từ não bộ.
Có một phương pháp điều trị mất ngủ rất hiệu quả mà không cần dùng thuốc, gọi là liệu pháp hành vi nhận thức (CBT-I)(Cognitive Behavioral Therapy for Insomnia ) . Nó giúp người bệnh thay đổi cách suy nghĩ, cách phản ứng với việc mất ngủ, và từ từ khôi phục lại đồng hồ sinh học tự nhiên của não. Nhiều người ngủ lại được chỉ nhờ phương pháp này – không cần thuốc, không lo lệ thuộc. Tuy nhiên việc thực hiện CBT-I cần sự hợp tác lâu dài giữa các chuyên gia tâm lý và bệnh nhân để có kết quả tốt nhất .
Ngoài ra, còn có các phương pháp chuyên sâu khác như :
1. rTMS (kích thích từ xuyên sọ): hiệu quả trong mất ngủ do trầm cảm hoặc rối loạn điều hòa vùng trước trán
2. Đo giấc ngủ bằng Polysomnography (PSG): để phát hiện rối loạn ngưng thở khi ngủ, chuyển động bất thường trong lúc ngủ
3. Neurofeedback: huấn luyện lại sóng não vào trạng thái thư giãn
Và nếu thực sự cần thuốc, thì cũng nên nhớ: thuốc ngủ có nhiều nhóm, nhiều cơ chế tác động lên não khác nhau. Có loại giúp vào giấc, có loại giúp duy trì giấc, có loại hỗ trợ thêm nếu bạn đang lo âu hay trầm cảm. Nhưng tất cả nên được chỉ định bởi bác sĩ có chuyên môn – để dùng đúng, đủ và an toàn.
THUỐC NGỦ – KHÔNG PHẢI LOẠI NÀO CŨNG GIỐNG NHAU
Khi một người mất ngủ kéo dài, không thể ngủ được dù đã thay đổi thói quen sinh hoạt, làm mọi cách tự nhiên, thì lúc đó có thể cần đến hỗ trợ bằng thuốc. Nhưng không phải ai mất ngủ cũng cần uống thuốc. Và quan trọng hơn – không phải loại thuốc ngủ nào cũng giống nhau.
Trong y khoa, “thuốc ngủ” là một khái niệm rộng. Có loại giúp bạn dễ ngủ, có loại giúp bạn ngủ sâu hơn, có loại giúp bạn duy trì giấc ngủ đến sáng mà không tỉnh giữa chừng. Mỗi loại tác động lên những chất dẫn truyền thần kinh khác nhau trong não, và được chỉ định tùy vào từng kiểu rối loạn giấc ngủ cụ thể.
Nhóm thuốc phổ biến nhất là các thuốc an thần tác động lên GABA – chất giúp làm dịu hoạt động của não bộ. GABA giống như cái phanh, giúp não chậm lại để vào giấc. Các thuốc nhóm này bao gồm nhóm benzodiazepine cũ (như diazepam, lorazepam) và nhóm Z-drug mới hơn (như zolpidem, zopiclone). Tuy hiệu quả nhanh, nhưng nếu dùng kéo dài có thể gây quen thuốc, lệ thuộc, ảnh hưởng trí nhớ và dễ té ngã ở người cao tuổi. Vì vậy, chỉ nên dùng ngắn hạn, theo đúng hướng dẫn của bác sĩ.
Một nhóm khác là các thuốc giúp điều chỉnh lại đồng hồ sinh học tự nhiên của cơ thể – đó là melatonin, hoặc các thuốc đồng vận melatonin như ramelteon. Nhóm này không gây lệ thuộc, thích hợp cho người lớn tuổi, người làm ca đêm, hoặc ai có rối loạn nhịp ngủ – thức. Tuy nhiên, tác dụng thường nhẹ và cần dùng đều đặn trong thời gian dài để thấy hiệu quả rõ ràng.
Nếu mất ngủ đi kèm lo âu, trầm cảm nhẹ, thức dậy sớm và không ngủ lại được, bác sĩ có thể kê các thuốc chống trầm cảm liều thấp như amitriptyline, mirtazapine hoặc trazodone. Những thuốc này không chỉ giúp ngủ, mà còn điều chỉnh lại hệ thống serotonin và norepinephrine – hai chất rất quan trọng trong kiểm soát tâm trạng và giấc ngủ. Ưu điểm là dùng lâu dài được, không gây nghiện, nhưng có thể gây buồn ngủ ban ngày hoặc tăng cân ở một số người.
Gần đây, y học còn có một nhóm thuốc mới gọi là thuốc đối kháng orexin (như suvorexant). Các thuốc đối kháng orexin hoạt động bằng cách chặn tín hiệu tỉnh táo trong não.
Bình thường, não tiết ra một chất gọi là orexin để giúp bạn tỉnh táo và duy trì sự thức. Các thuốc như suvorexant sẽ chặn các thụ thể orexin, khiến tín hiệu “giữ bạn thức” bị tắt đi. Nhờ đó, bạn dễ vào giấc ngủ và ngủ sâu hơn, mà không gây buồn ngủ quá mức hay ảnh hưởng trí nhớ như thuốc ngủ cũ. Khi thuốc này chặn orexin vào ban đêm, bạn sẽ dễ ngủ hơn mà vẫn giữ được chu kỳ tự nhiên của giấc ngủ. Đây là lựa chọn phù hợp với những người đã thử nhiều thuốc mà vẫn không hiệu quả. Tuy nhiên, giá thành còn cao và chưa phổ biến tại Việt Nam.
Điều quan trọng nhất là: thuốc ngủ không nên tự mua uống. Dùng sai thuốc, sai liều, sai người có thể làm tình trạng mất ngủ nặng thêm, thậm chí gây lệ thuộc tâm lý. Có người vì uống thuốc không đúng mà suốt 5–10 năm không thể ngủ nếu không có thuốc – đó là điều rất đáng tiếc và hoàn toàn có thể tránh được nếu được hướng dẫn đúng ngay từ đầu.
Mất ngủ không phải là thứ nên chịu đựng mãi. Cũng không phải là điều chỉ cần “tập nghĩ tích cực” là tự hết. Nó có cơ chế, có giải pháp – nếu bạn nhìn nhận nó một cách nghiêm túc và nhẹ nhàng với chính mình.Giấc ngủ không đến khi ta cưỡng ép. Nó đến khi ta hiểu và dọn chỗ cho não bộ được nghỉ ngơi.
Thật ra một bí mật đơn giản sau khi bạn đọc hết bài viết trên mà vẫn băn khoăn không biết sẽ làm gì, bạn có thể tự giúp mình: hãy làm tất cả những thứ bạn thấy vui vẻ và dễ chịu vào ban ngày , những nụ cười và niềm vui nhỏ bé hằng ngày sẽ giúp bạn có những giấc ngủ ngon vào ban đêm .
And Wishing all of you peaceful nights and sweet dreams.