28/10/2025
Bạn có hiểu vì sao có khăn ghiền, gối ghiền, chăn ghiền không, nó là do thiếu cảm giác an toàn vậy nè ….
🍀🍀🍀
Tại sao bạn không thể ngủ nếu thiếu một chiếc chăn ngay cả khi trời nóng như đổ lửa?
🧠Theo tâm lý học, đó không chỉ là thói quen. Đó là hành vi “tự xoa dịu” (self-soothing) - cách cơ thể gửi tín hiệu cho bạn biết: “Tôi đang cần cảm giác an toàn.”
Bạn có để ý không, có người luôn phải cuộn mình trong chăn, giấu tay dưới gối, hay chỉ cần đắp nhẹ một góc chăn mới ngủ được. Cơ thể họ không cần hơi ấm, mà đang tái tạo lại cảm giác được ôm ấp, được che chở.
🧠 Nhiều nghiên cứu cho thấy:
Một áp lực nhẹ lên cơ thể (như sức nặng của chăn) có thể giảm hormone căng thẳng cortisol, đồng thời kích thích tiết serotonin và oxytocin – hai hormone tạo cảm giác thư giãn và an toàn, tương tự như khi được ai đó ôm.
Theo Tiến sĩ Temple Grandin (ĐH Colorado), nguyên lý này được ứng dụng trong “weighted blanket therapy” – liệu pháp chăn trọng lực, giúp giảm lo âu, rối loạn giấc ngủ và hỗ trợ hệ thần kinh “tiếp đất” sau một ngày căng thẳng.
🌿 Nhưng sâu hơn, gốc rễ của thói quen này thường bắt đầu từ tuổi thơ, khi một đứa trẻ không thường xuyên cảm thấy được vỗ về, được bảo vệ, não bộ sẽ tự học cách “tạo ra” cảm giác an toàn cho riêng mình. Dần dần, chiếc chăn trở thành “cái ôm chưa từng được trao”, “sự dỗ dành chưa từng được dạy”.
Khi trưởng thành, nó hiện ra theo hai cách:
🌱Chiếc chăn như một tấm khiên: Không có nó, người ta cảm thấy trống trải, dễ tổn thương, như thể thế giới bên ngoài có thể chạm tới bất cứ lúc nào.
🌱Chiếc chăn như một công cụ điều hoà: Sức nặng và sự bao bọc giúp ổn định nhịp thở, làm dịu dòng suy nghĩ và nói với bộ não rằng: “Bây giờ, an toàn rồi, có thể ngủ được.”
Vậy nên, nếu bạn không thể ngủ nếu thiếu chăn đừng nghĩ mình kỳ lạ.
Đó là cách hệ thần kinh đang tìm lại cảm giác bình an mà có thể ngày xưa bạn chưa từng được nhận trọn vẹn.
🌿 Giấc ngủ, đôi khi, không chỉ là để nghỉ ngơi… mà là khoảnh khắc cuối cùng trong ngày, bạn được chạm vào cảm giác an toàn mà mình vẫn luôn tìm kiếm.
Bạn có thấy mình trong thói quen này không?
Hay bạn có một “chiếc chăn” nào khác giúp bạn cảm thấy được bảo vệ giữa cuộc sống này?
Tại sao bạn không thể ngủ nếu thiếu một chiếc chăn ngay cả khi trời nóng như đổ lửa?
🧠Theo tâm lý học, đó không chỉ là thói quen. Đó là hành vi “tự xoa dịu” (self-soothing) - cách cơ thể gửi tín hiệu cho bạn biết: “Tôi đang cần cảm giác an toàn.”
Bạn có để ý không, có người luôn phải cuộn mình trong chăn, giấu tay dưới gối, hay chỉ cần đắp nhẹ một góc chăn mới ngủ được. Cơ thể họ không cần hơi ấm, mà đang tái tạo lại cảm giác được ôm ấp, được che chở.
🧠 Nhiều nghiên cứu cho thấy:
Một áp lực nhẹ lên cơ thể (như sức nặng của chăn) có thể giảm hormone căng thẳng cortisol, đồng thời kích thích tiết serotonin và oxytocin – hai hormone tạo cảm giác thư giãn và an toàn, tương tự như khi được ai đó ôm.
Theo Tiến sĩ Temple Grandin (ĐH Colorado), nguyên lý này được ứng dụng trong “weighted blanket therapy” – liệu pháp chăn trọng lực, giúp giảm lo âu, rối loạn giấc ngủ và hỗ trợ hệ thần kinh “tiếp đất” sau một ngày căng thẳng.
🌿 Nhưng sâu hơn, gốc rễ của thói quen này thường bắt đầu từ tuổi thơ, khi một đứa trẻ không thường xuyên cảm thấy được vỗ về, được bảo vệ, não bộ sẽ tự học cách “tạo ra” cảm giác an toàn cho riêng mình. Dần dần, chiếc chăn trở thành “cái ôm chưa từng được trao”, “sự dỗ dành chưa từng được dạy”.
Khi trưởng thành, nó hiện ra theo hai cách:
🌱Chiếc chăn như một tấm khiên: Không có nó, người ta cảm thấy trống trải, dễ tổn thương, như thể thế giới bên ngoài có thể chạm tới bất cứ lúc nào.
🌱Chiếc chăn như một công cụ điều hoà: Sức nặng và sự bao bọc giúp ổn định nhịp thở, làm dịu dòng suy nghĩ và nói với bộ não rằng: “Bây giờ, an toàn rồi, có thể ngủ được.”
Vậy nên, nếu bạn không thể ngủ nếu thiếu chăn đừng nghĩ mình kỳ lạ.
Đó là cách hệ thần kinh đang tìm lại cảm giác bình an mà có thể ngày xưa bạn chưa từng được nhận trọn vẹn.
🌿 Giấc ngủ, đôi khi, không chỉ là để nghỉ ngơi… mà là khoảnh khắc cuối cùng trong ngày, bạn được chạm vào cảm giác an toàn mà mình vẫn luôn tìm kiếm.
Bạn có thấy mình trong thói quen này không?
Hay bạn có một “chiếc chăn” nào khác giúp bạn cảm thấy được bảo vệ giữa cuộc sống này?