19/10/2025
Ko biết tại sao dạo gần đây tôi vô tình lướt vài dạng video về hành trình bệnh tourette hay là động kinh của những bạn này...
Tôi cảm thấy bình thường khi xem nó, xen lẫn sự đồng cảm và thấu hiểu tuyệt đối. Ko phải là điều khiến tôi bất ngờ chỉ là cảm thấy đã có nhiều nguoi mạnh mẽ để chia sẻ về những gì mình đã từng trải về căn bệnh kinh khủng này để nhiều người xung quanh hiểu hơn và biết cách xử trí khi gặp phải. Nó có thể là do 1 cơn sốt cao hồi nhỏ ko kịp xử lí của người lớn, hay là nó tự tấn công vào bất kì giai đoạn nào mà ko rõ nguyên nhân hay là do bẩm sinh, sau 1 cũ ngã va đập hay sau 1 cơn đột quỵ hay thậm chí chỉ là triệu chứng xấu đi sau 1 lần tiêm vacxin.. nhưng nói chung nó là 1 căn bệnh tồi tệ nhất mà tôi từng biết sau những bệnh khác mà tôi duoc trải nghiệm
Nó cản trở hạn chế mọi điều giản đơn trong sinh hoạt thường ngày của 1 con người, cả ước mơ và cả những mong muốn công việc mà mình yêu thích và giường như chẳng có cách nào cắt đứt khỏi nó. Khiến mặc cảm từ tinh thần lẫn thể xác
Tôi đã từng phải trải qua vài lần trong phòng mổ, rồi rối loạn ngôn ngữ anh việt, hạn chế đi lại sinh hoạt do yếu nửa nguoi, rồi học lại cả tiếng Việt, cả cách cầm đôi đũa và đến giờ cầm đũa vẫn ngu thì còn quá nhiều nó khiến tôi phải trải qua cảm giác tuyệt vọng và xấu hổ
Cô đơn với hành trình trên 10nam sống chung với nó đã nói lên tôi hiểu rõ nó tồi tê như thế nào. Và thậm chí tôi bị ở thể nặng nhất của 1 cơn động kinh mang lại. Tôi hay gọi nó là seizures chứ ko gọi là epilepsy chỉ là cảm thấy seizures nhẹ nhàng hơn với tinh thần của mình
Nhưng 1phep màu đã tới khi tôi đi ra Bắc hè năm ngoái. Trước đó vài hôm, 1 vài nguoi nữa là chị ruột, mẹ nuôi của tôi và bác sĩ bệnh viện Vinmec cũng đã chứng kiến tôi còn phải đang chịu đựng nó tấn công kinh khủng đến mức nào và vài ngày sau đó tôi đã thử lần cuối cùng từ 1 bác giúp việc của mẹ nuôi đã giới thiệu ra bác sĩ trưởng khoa thần kinh cấp cứu Nam Định tôi đã đi và ko mang theo hi vọng gì cả.. nhưng sau 10ngay 2tuan uống thuốc thì tôi đã khá và ổn hơn rất rất nhieu đó chỉ là vài viên thuốc
Từ ngạc nhiên trong hoang mang lo sợ thì tôi giờ đã có những suy nghĩ ước mơ mới thậm chí đã mạnh mẽ thay đổi vài điều
Đúng là chỉ có phép màu, phép màu đã tới khi tôi đã chạm đáy của tuyệt vọng và bất lực rồi chấp nhận thích nghi với nó. Ko kì vọng và trông mong chỉ là đã coi nó 1phan thử thách của cuộc sống
Tôi đã tạm thời tự do khỏi nó được 1 năm hơn 3 tháng rồi
Tôi muốn làm vài điều bình thường là học bơi, học lái xe và chơi hết các trò chơi ở Vinpearl land.. tham gia vài môn thể thao mạo hiểm mà thôi khá tò mò. Mọi thứ kìm chế và hạn chế của trước đó..
Tôi đã dành ít nhất hơn 1nam để quan sát và cảm nhận rồi.. chẳng biết tôi sẽ được tự do bao lâu nhưng tôi sẽ tranh thủ hết mình để tận hưởng phép màu này
Tiếng Việt cũng thật tuyệt vời nữaaaaa