Võ Diệp

Võ Diệp Sản Phẩm từ Thiên Nhiên

28/07/2025

#

Củ đậu mà lại mọc trái đậu🤔🤔🙄🙄
04/10/2024

Củ đậu mà lại mọc trái đậu🤔🤔🙄🙄

Thay vì phá bỏ, người ta co hẹp con đường lại. Con đường với điểm thắt "nụ hôn của đá" ở Thuỵ Sỹ thật ấn tượng với du kh...
06/09/2024

Thay vì phá bỏ, người ta co hẹp con đường lại. Con đường với điểm thắt "nụ hôn của đá" ở Thuỵ Sỹ thật ấn tượng với du khách 🌳🍃

💖💖💖
31/08/2024

💖💖💖

07/06/2024

Chúc cả nhà cuối tuần vui vẻ 💖💖

PHỤ NỮ ẤY MÀ…Cô ấy bảo muốn trồng một giàn hồng bên cửa sổ, anh nói: “Dạo này bận quá, để tuần sau rảnh anh làm cho.” Tu...
09/05/2024

PHỤ NỮ ẤY MÀ…
Cô ấy bảo muốn trồng một giàn hồng bên cửa sổ, anh nói: “Dạo này bận quá, để tuần sau rảnh anh làm cho.” Tuần sau được nghỉ nhưng anh lại lười, câu chuyện thoáng qua trong đầu rồi bay đi mất. Anh nghĩ phụ nữ ấy mà, tuỳ hứng một lúc rồi quên nhanh thôi.
Cô ấy nằm cạnh lướt facebook, chỉ cho anh xem một chiếc váy rất xinh.
- “Em muốn mua. Được giảm đến 50% trong ba ngày, mai là ngày cuối rồi, anh chở em đi nhé.”
- “Ừ, dễ mà. Mai anh mua cho.”
Tối hôm sau bạn bè rủ đi ăn mừng dự án vừa hoàn thành, cô gọi mấy cuộc nhưng anh không nghe máy, về sau kiên quyết tắt chuông. Vài chuyện vặt vãnh của phụ nữ, sánh sao được dịp bạn bè tụ tập cùng nhau.
Nửa khuya mở điện thoại, thấy cô nhắn tin: “Em đói quá, anh về mua cho em ổ bánh mì được không?” Anh nhìn đồng hồ, đã gần một giờ sáng, anh nhét điện thoại vào túi nghĩ rằng cô ngủ rồi. Ăn khuya cũng không tốt. Anh mở cửa nhè nhẹ, cô nằm quay mặt vào trong thở đều, anh đặt mình nằm xuống rồi ngủ ngay, không phát hiện bờ vai người bên cạnh rung lên khe khẽ.
Chiều nay về nhà anh thấy mấy chậu hoa đang khoe sắc, màu hoa đỏ tươi, hương thơm thoang thoảng. Anh khen: “Hoa đẹp đấy. Em tự trồng à?” Cô không trả lời, loay hoay bày đồ ăn lên bàn, anh cũng chẳng để tâm, giở tờ báo đọc lướt vài tin tức, bữa cơm trôi qua như cái chớp mắt, chỉ có tiếng nhạc của Lê Cát Trọng Lý văng vẳng lúc xa lúc gần: “Thương em thương tình đa mang Yêu trăng ba mươi quên mình…”
Dạo này cô ít nói hẳn, thỉnh thoảng anh thấy nhà có vài cái mới mẻ: rèm cửa được thay, đèn phòng ngủ cũng là loại khác, toả ra màu vàng ấm áp, có lúc bước vào nhà nghe mùi tinh dầu thoang thoảng dễ chịu, phòng tắm để chậu trầu bà xanh mát… Anh nghĩ phụ nữ thật vẽ chuyện, toàn để tâm những tiểu tiết đâu đâu. Chợt tối nay về nhà thấy chiếc vali to trước cửa, cô ngồi đợi sẵn, ngước lên nhìn anh cười.
- “Đi đâu đấy?”
- “Đi xa.”
- “Em đùa à. Không vui đâu.” - Anh chau mày, cởi đôi giày vứt sang một bên.
- “Em đi thật. Rời khỏi đây, rời khỏi anh.” - Cô lại cười, khuôn mặt yên ả như mặt hồ, thậm chí không có một nét buồn thương nào.
- “Tại sao? Chẳng phải chúng ta đang sống chung rất tốt?”
- “Ừ, rất tốt…” Cô đứng dậy, vuốt lại nếp váy hơi nhàu
- “Tốt với anh nhưng không phải với em. Em cần một người thương, không phải một người chỉ để sống cùng. Anh xem, hoa em có thể trồng, ống nước có thể thay, điện hư có thể sửa, đói có thể tự nấu ăn, bệnh có thể tự mua thuốc… Vậy cần anh làm gì?”
Anh đứng lặng thinh, nhớ lại những ngày đầu gặp cô: Cô mỏng manh, bé nhỏ, hét lên khi thấy một con gián, cắt miếng chanh cũng đứt tay, anh bảo: “Em vụng về thật, không có anh thì biết làm thế nào.” Giờ cô đứng trước anh, vẻ mặt bình lặng, khoé miệng hơi mỉm cười không có chút gì giận dỗi. Tự dưng anh thấy nghèn nghẹn. Cô lướt qua anh, mùi nước hoa thoang thoảng quen thuộc, anh bật ra một câu lạc lõng:
- “Váy đẹp lắm.”
Cô hơi dừng lại, cúi đầu:
- “Chắc anh quên rồi. Là chiếc váy giảm giá em muốn mua. Lúc em mua được nó thì đã không còn giảm nữa, khá đắt nhưng em nghĩ mình xứng đáng.”
Cô nhẹ nhàng khép cửa. Anh nhìn ra bậu cửa, giàn hồng vẫn đỏ tươi, khẽ đung đưa trong gió. Mâm cơm trên bàn để sẵn, chỉ có một chiếc bát, một đôi đũa… Và nhà chỉ còn mình anh. Anh chợt nhớ từng nghe ai đó nói: “Với người phụ nữ của mình, tốt nhất là đừng dạy cô ấy trở thành người mạnh mẽ, vì đó cũng là lúc bạn đánh mất cô ấy rồi.”
_____st_____

Đến một lúc tiền dạy ta chữ “Thiếu”Không có tiền, đời thiếu cả quan tâm Không có tiền nào ai ghé hỏi thăm?Không có tiền ...
28/04/2024

Đến một lúc tiền dạy ta chữ “Thiếu”
Không có tiền, đời thiếu cả quan tâm
Không có tiền nào ai ghé hỏi thăm?
Không có tiền lương tâm người chẳng có.

Đến một lúc tiền dạy ta chữ “Khó”
Không có tiền thật, giả khó biệt phân
Không có tiền tình ái bị đo cân
Không có tiền tình thân cũng đong đếm.

Đến một lúc tiền dạy ta chữ “Nếm”
Không có tiền sẽ trải nếm bi ai
Không có tiền lời thật hoá thành sai
Không có tiền đời mỉa mai chát đắng.

Tiền dạy ta tiền luôn là “Sức Nặng”
Khi có tiền chén đắng hoá mật ong
Khi có tiền vẩn đục cũng thành trong
Khi có tiền người thong d**g diễn xuất.

Chớ có vội buồn đời mà u uất
Tiền chỉ là môn nghệ thuật mà thôi
Một mai kia vai diễn đã xong rồi
Ta sẽ thấy mặt người sau sân khấu.

Tiền dạy ta nhận ra muôn mặt xấu
Khi thiếu tiền mới nhìn thấu thế nhân
Sức nặng tiền gieo phù phiếm, giả trân
Không có tiền đời trầm luân chữ "NẾM"...!

Nguồn st

"Có hai người phụ nữ cùng bước vào cửa hàng túi xách. Người thứ nhất tầm 40 tuổi cô ấy đi với một đứa con nhỏ. Người thứ...
24/04/2024

"Có hai người phụ nữ cùng bước vào cửa hàng túi xách. Người thứ nhất tầm 40 tuổi cô ấy đi với một đứa con nhỏ. Người thứ hai tầm 25 tuổi cô ấy đi cùng một người đàn ông. Và tình cờ hai người họ cùng thích một chiếc túi màu đỏ sang trọng. Người phụ nữ 40 vui vẻ nhường cho cô gái trẻ ngắm nghía trước. Cô gái soi gương nhìn chiếc túi với ánh mắt đầy ham muốn thích thú rồi hỏi người đàn ông đi cùng:

- Hợp với chiếc váy màu đỏ của em nhỉ, anh thấy đẹp không?
- Cũng bình thường em chọn cái khác đi

Cô gái trẻ vẫn cố thuyết phục nhưng có vẻ chiếc túi chẳng thể nào đẹp lên trong mắt người đàn ông . Cô luyến tiếc đặt chiếc túi trở lại kệ rồi ướm thử theo gợi ý :

- Em đeo cái này đi lấy màu đen cho dễ nhìn .

Sau cả chục cái lắc đầu của người đàn ông cô gái đành miễn cưỡng lấy chiếc túi mà bản thân không hề thích. Cùng lúc người đàn ông rút ví trả tiền thì người phụ nữ 40 bước đến với tay lấy chiếc túi màu đỏ ban đầu. Vẫn một gương mặt thư thái vui vẻ người phụ nữ 40 thanh toán chẳng đắn đo rồi nắm tay đứa trẻ bước ra khỏi cửa hàng. Người phụ nữ 40 bước đi như mang theo cả giấc mơ của cô gái trẻ...."

Cuộc đời là thế đấy chỉ với một góc cạnh nho nhỏ cũng khiến chúng ta chiêm nghiệm ra nhiều điều. Cô gái 25 có thanh xuân nhan sắc , có khuôn ngực đẫy đà và có những người đàn ông tận tình theo đuổi. Nhưng người đàn bà 40 tài sản của họ lại khác biệt vô cùng. Đôi khi là một cõi lòng ngập tràn tổn thương với những trải nghiệm mà các cô gái trẻ chưa hề biết đến. Đôi khi là những đứa con vắng cha hoặc đơn thuần là mấy mảnh sổ đỏ chính chủ mang tên mình. Nhưng trên hết có lẽ là sự tự quyết và bản lĩnh dám cầm dám bỏ. Họ biết cái gì thuộc về mình có duyên thì sở hữu còn đâu chẳng bận lòng tranh cướp với ai.

Người phụ nữ trưởng thành thực sự là người phụ nữ có thể tuỳ ý dùng chiếc túi mình thích , tuỳ ý mua chiếc túi mình thích mà chẳng cần phải chờ đợi một cái gật đầu hay rút ví của người đàn ông phía sau ! "

Address

Tỉnh Thừa Thiên Huế

Telephone

+84788731714

Website

Alerts

Be the first to know and let us send you an email when Võ Diệp posts news and promotions. Your email address will not be used for any other purpose, and you can unsubscribe at any time.

Share

Share on Facebook Share on Twitter Share on LinkedIn
Share on Pinterest Share on Reddit Share via Email
Share on WhatsApp Share on Instagram Share on Telegram